Này em tóc thả trên bờ
Có hay ngọn gió tình cờ thoảng qua
Cánh con chim nhỏ la đà
Bỏ quên tiếng hót bay qua biển chiều
Này em con mắt buồn hiu
Theo mây lơ lửng khi chiều lập đông
Xa xôi trong cõi nghìn trùng
Nhìn dòng nước chảy nhánh sông mơ hồ
Này em quay gót chiều mơ
Trên bờ biển lặng tiếng thơ ngậm ngùi
Có tôi đi giữa mù khơi
Gọi em trong tiếng buồn rơi não nùng
Em về cơn lạnh chiều đông
Phất phơ vạt áo môi hồng se khô
Tôi ngồi nhẩm một câu thơ
Hỏi con hạc trắng nàng thơ đâu rồi?
Này em, em chớ phụ tôi
Mai lên đỉnh núi ta ngồi ngắm trăng
Tôi ngồi kể chuyện tháng năm
Để em con mắt lá răm tìm về
Xuân Mai