Đất trời vô thủy vô chung
Chân mây mặt nước tận cùng thế gian
Em như sao rụng trên ngàn
Đi từ muôn kiếp cưu mang hình hài
Ta như hạt bụi trần ai
Biến thiên vạn hóa lạc loài thế gian
Phải chăng duyên kiếp rỡ ràng
Để mây kết tụ mưa tràn biển khơi
Từ em là ánh trăng soi
Từ anh là ánh mặt trời phương đông
Có em mây ửng nắng hồng
Để anh tỏa sáng cả vùng trời mơ
Từ em hạt bụi là thơ
Để cho giọt nước thành bờ đại dương
Ta đi giữa chôn' vô thường
Trở về nguyên thủy hạt sương chuyển mình
Xuân Mai