Em về biêng biếc cõi thơ
Anh say hồn chữ đêm thơ vọng buồn
Một mình nhả khói thuốc tuôn
Mênh mang sóng nhạc sầu buông tơ chùng
Ôm đàn gõ nhịp hư không
Lầu Chuông soi bóng hồ cầm đêm nay
Cung thương nhẹ bước đường mây
Cung tơ ai khéo so dây phím đàn
Thả hồn theo nhịp tình tang
Buông lơi câu hát bạt ngàn lời ca
Đêm khuya nguyệt lặn canh tà
Tiếng gà xao xác âm ba sóng cồn
Bình minh lại đến hoàng hôn
Không gian cô đọng tiếng buồn xa xăm
Cõi Tôi, có tiếng thì thầm
Âm đàn hổ phách tiếng lòng giao thoa
Đêm khuya ủ bóng trăng ngà
Sáng mai thức dậy chan hòa ánh dương
Hương hoa tỏa ngát mười phương
Có Tôi đứng giữa vô thường mảy may
Có ai? Tôi ở chốn này
Có đêm nguyệt quế có ngày tiêu ma
Có Tôi ngắm cội trăng già
Đợi mưa tháng Bảy nhạt nhòa ánh trăng
Có ai mượn chỗ tôi nằm
Để nghe tiếng gió đêm trăng gọi về
Cõi Tôi nửa bước đường quê
Nghe trong thinh lặng tôi về với Tôi
Mimosa ngát hương trời!
Xuân Mai
Anh say hồn chữ đêm thơ vọng buồn
Một mình nhả khói thuốc tuôn
Mênh mang sóng nhạc sầu buông tơ chùng
Ôm đàn gõ nhịp hư không
Lầu Chuông soi bóng hồ cầm đêm nay
Cung thương nhẹ bước đường mây
Cung tơ ai khéo so dây phím đàn
Thả hồn theo nhịp tình tang
Buông lơi câu hát bạt ngàn lời ca
Đêm khuya nguyệt lặn canh tà
Tiếng gà xao xác âm ba sóng cồn
Bình minh lại đến hoàng hôn
Không gian cô đọng tiếng buồn xa xăm
Cõi Tôi, có tiếng thì thầm
Âm đàn hổ phách tiếng lòng giao thoa
Đêm khuya ủ bóng trăng ngà
Sáng mai thức dậy chan hòa ánh dương
Hương hoa tỏa ngát mười phương
Có Tôi đứng giữa vô thường mảy may
Có ai? Tôi ở chốn này
Có đêm nguyệt quế có ngày tiêu ma
Có Tôi ngắm cội trăng già
Đợi mưa tháng Bảy nhạt nhòa ánh trăng
Có ai mượn chỗ tôi nằm
Để nghe tiếng gió đêm trăng gọi về
Cõi Tôi nửa bước đường quê
Nghe trong thinh lặng tôi về với Tôi
Mimosa ngát hương trời!
Xuân Mai