VUÔNG TRÒN
Mai kia nước chảy về nguồn
Từ em thơ dại lớn khôn hình hài
Vuông tròn trời đất cho ai
Sông sâu bể rộng tìm người đồng tâm
THƯƠNG EM
Thương em hơi hướm chỗ nằm
Hồn nhiên nết ở thấm nhuần ca dao
Em như lục bát rót vào
Chén thơm buổi sáng ngọt ngào ban đêm
HỒN NHIÊN
Em như giọt nước cam lồ
Hạt sương lóng lánh rớt bờ hư không
Hương bay hạt bụi trần hồng
Nhánh thơm để lại một bông hoa vàng
CÕI ANH
Anh ngồi gõ nhịp hư không
Mênh mông khói biếc phiêu bồng trời cao
Nghe con chim hót ngọt ngào
Ngỡ như làn gió quyện vào câu thơ
Ơ KÌA
Sao anh vội đến vội đi?
Để em ở lại thầm thì trúc mai
Buổi chiều nắng xế chia hai
Thấy anh hiện hũu trong đôi mắt buồn
KHÁT VỌNG
Con chim khát vọng về trời
Thoảng trong làn gió như lời thở than
Mây kia ai đổ trên ngàn
Bảo cho em biết mộng tràn ái ân
GIÓ MƯA
Ai đi trong gió trong mưa
Chừng như dòng nước đi chưa muốn về
Đêm buồn giăng mắc lê thê
Nằm nghe gió hú bốn bề hư không
Xuân Mai