Wednesday, April 25, 2012

VAY CỦA ĐẤT TRỜI



Tôi vay được của đất trời
Để chia cùng bạn cuộc đời đẹp xinh
Mời người đón ánh bình minh
Trên ghềnh đá tảng biển xanh sóng cồn

Cùng tôi dạo nắng hoàng hôn
Cánh đồng cỏ dại chiều hôm nhớ nhà
Ta về phố núi xa xa
Rừng phong khói tỏa sương pha núi đồi

Gió chiều thả tóc mây trôi
Phút giây tĩnh lặng dòng đời đi qua
Cám ơn người đã cho ta
Tình yêu chắp cánh thăng hoa cõi tình

Cám ơn biển rộng trời xanh
Dòng sông con suối cho mình yêu nhau
Mặc cho cay đắng bể dâu
Để ta cảm nhận nghĩa sâu ân tình

Đất trời sao cứ lặng thinh
Cho ta vay trả khối tình nước non
Dẫu mai sông cạn đá mòn
Lòng son vẫn giữ vuông tròn trước sau

Kho trời đất rộng thiên thâu
Của riêng ai giữ cho nhau bằng lòng
Trăng vàng ai đổ ai đong
Của chung ai có cầu mong được nào ?

Mượn trời đãi bạn tâm giao
Mai kia tôi trả nhẽ nào thiệt hơn
Đất ơi!  xin chớ có buồn
Tôi đi góp nhặt yêu thương cuộc đời

Phong lưu quen thói bốc giời
Mai này tôi trả gấp mười lần vay
Trời cao thăm thẳm đất dày
Của kho vô tận biết ngày nào vơi

Nếu mai sông lở đất bồi
Tôi về trả lại đất trời hư vô

Xuân Mai