Saturday, April 28, 2012

CÕI HƯ HUYỀN





Tôi về riêng một cõi tôi
Góc trăng khuya rọi tôi ngồi với thơ
Nhớ ai trong nỗi mong chờ
Khi xa sầu nhớ nằm mơ lại gần

Bóng đêm thơ thẩn một mình
Vần thơ lỗi nhịp bước chân ai về
Cõi tình bến mộng bờ mê
Chợt nghe tê tái ê chề lòng nhau

Cõi anh thăm thẳm chén sầu
Cõi em vời vợi niềm đau u hoài
Cõi lòng canh cánh chờ ai
Hoàng hôn lịm tắt chân trời mờ xa

Cõi nào riêng một cõi ta
Chân mây mặt nước la đà cánh chim
Thinh không chắp cánh hư huyền
Để ta thả một con thuyền ra khơi

Xuân Mai

GỐI MƠ




Đêm đêm nằm với nỗi buồn
Chắt chiu góp nhặt yêu thương lần về
Bỏ vào chăn ấm mền che
Gối thơm ủ lại nằm kề tóc mai
Đêm khuya mơ giấc mộng dài
Từ trong tiềm thức bỗng ai quay về
Nói cười kể chuyện sao khuê
Mọc ra năm cánh nằm kề sao mai
Tỉnh ra quên mất hình hài
Thấy ta chiếc bóng lạc loài bóng đêm
Mơ hồ những chuyện không tên
Mà như âm hưởng ru êm giấc nồng

Xuân Mai

ĐÊM MƠ NGƯỜI VỀ





Đêm nằm nghe giọt tình tan
Chảy lăn chân tóc qua ngàn mũi đau
Giọt nào thấm tận hang sâu
Tóc tơ đêm phủ nát nhầu tâm can
Mưa rơi dầm rã canh tàn
Nghe hơi lạnh buốt ngập tràn sương da
Tiếng buồn réo rắt hồn ta
Phòng không quạnh vắng xót xa cõi lòng
Đêm khuya nỗi nhớ muôn trùng
Mà nghe xa vắng lạnh lùng hư vô
Tiếng buồn vọng lại tiếng thơ
Hay trong thinh lặng ta mơ người về?

Xuân Mai

Friday, April 27, 2012

GIỌT ĐỒNG HỒ



Giọt đồng hồ tí tách
Giờ đã quá nửa đêm
Tiếng chuông buồn không gọi
Giọt mưa rơi bên thềm

Ta lòng buồn muốn khóc
Một ngày đã qua mau
Lời chào nhau buổi sáng
Đêm tối phai nhạt màu

Tóc em dài buông thả
Hai nhánh ngả về đâu?
Dòng đời nghe xa lạ
Đêm trắng sao bạc đầu

Nụ hôn nào vĩnh biệt
Sao chưa bảo gì nhau?
Vết thương nằm rỉ máu
Mà lòng còn khắc sâu

Thôi chào nhau đi nhé
Đừng tất tả ngược xuôi
Dòng thời gian có đợi ?
Mây trắng ở lưng đồi

Đêm mơ bừng con mắt
Người còn đó hay không?
Sợi buồn lay chân tóc
Ta ơi ! cuộn ấm lòng!

Xuân Mai

Thursday, April 26, 2012

DUYÊN TƠ


 


Hoa trôi nước chảy xuôi dòng
Thuyền mây gặp hội trên sông chợ Đào
Rượu nồng, sơi miếng trầu cau
Giao duyên khúc hát gởi câu tâm tình

Quạt thơ đề tặng người xinh
Em mang nón nghệ một vành trăng mơ
Má hồng ửng chút nắng tơ
Tóc đuôi gà thả đôi bờ vai thanh

Yếm đào lạt buộc mong manh
Dao cau mắt sắc đưa tình rất thơ
Con sông nước chảy lững lờ
Em buông tiếng hát lời thơ trữ tình

Phất phơ dải lụa thiên thanh
Thắt lưng nhiễu tía tứ thân mượt mà
Váy chùng Đình Bảng thướt tha
Để anh tơ tưởng nét hoa yêu kiều

Môi hồng mày liễu thật kiêu
Đồng tiền lúng liếng yêu chiều dáng thơ
Ba thương ánh mắt mong chờ
Mười thương anh đổi một vò rượu tăm

Khăn vuông áo lụa tơ tằm
Mượn câu Quan Họ gởi lòng anh đây
Xin em một miếng trầu cay
Cau xanh em bổ tình này anh trao

Cho anh xin dải yếm đào
Mai anh cắm sào lội nước sang thăm
Đêm nay vui hội trăng rằm
Ra giêng sắm sửa rượu tằm mâm cau

Xin ơn Cha Mẹ bắc cầu

Xuân Mai



Wednesday, April 25, 2012

TÌNH LÀ CÕI THƠ



Thời gian như chiếc lá
Bay đi như làn mây
Ta chạy theo mệt lả
Hứng yêu thương từng ngày

Chân nhọc nhoài đứng ngóng
Nắng chiều trên ngọn cây
Sầu giăng cây chín đỏ
Người về ai có hay?

Ta nghe đời trống vắng
Tình vuột qua kẽ tay
Làm sao ta giữ được
Thương yêu đến từng ngày?

Cõi lòng nghe chóng vánh
Bong bóng vỡ đầy tay
Ngón buồn lau nước mắt
Xót xa cuộc tình gầy

Thêm một ngày đánh mất
Sợi buồn như khói bay
Khi tình yêu hạnh ngộ
Trái tim hồng mê say

Khi yêu lòng khờ khạo
Biết yêu không vực ngờ
Cõi lòng ta dốc cạn
Nên tình là cõi thơ

Xuân Mai
 

VAY CỦA ĐẤT TRỜI



Tôi vay được của đất trời
Để chia cùng bạn cuộc đời đẹp xinh
Mời người đón ánh bình minh
Trên ghềnh đá tảng biển xanh sóng cồn

Cùng tôi dạo nắng hoàng hôn
Cánh đồng cỏ dại chiều hôm nhớ nhà
Ta về phố núi xa xa
Rừng phong khói tỏa sương pha núi đồi

Gió chiều thả tóc mây trôi
Phút giây tĩnh lặng dòng đời đi qua
Cám ơn người đã cho ta
Tình yêu chắp cánh thăng hoa cõi tình

Cám ơn biển rộng trời xanh
Dòng sông con suối cho mình yêu nhau
Mặc cho cay đắng bể dâu
Để ta cảm nhận nghĩa sâu ân tình

Đất trời sao cứ lặng thinh
Cho ta vay trả khối tình nước non
Dẫu mai sông cạn đá mòn
Lòng son vẫn giữ vuông tròn trước sau

Kho trời đất rộng thiên thâu
Của riêng ai giữ cho nhau bằng lòng
Trăng vàng ai đổ ai đong
Của chung ai có cầu mong được nào ?

Mượn trời đãi bạn tâm giao
Mai kia tôi trả nhẽ nào thiệt hơn
Đất ơi!  xin chớ có buồn
Tôi đi góp nhặt yêu thương cuộc đời

Phong lưu quen thói bốc giời
Mai này tôi trả gấp mười lần vay
Trời cao thăm thẳm đất dày
Của kho vô tận biết ngày nào vơi

Nếu mai sông lở đất bồi
Tôi về trả lại đất trời hư vô

Xuân Mai

MỘNG XUÂN




Phải chi nắng đổ mây chiều
Hồn ta như một cánh diều lượn bay
Mùa xuân trong cuộc đời này
Cho em mộng ước đong đầy mắt mơ
Phải chi ta được là thơ
Ru em giấc ngủ đêm mơ Giáng Kiều
Đêm tàn nguyệt đọng tiếng tiêu
Năm cung nước chảy rừng chiều sương phai
Cho anh say giấc mộng dài
Em như suối nhạc ru bài tình ca
Đêm xuân khúc hát chan hòa
Đường tơ động khẽ hồn hoa nhập vào
Hóa thành cánh bướm bay cao
Em ơi! gối mộng đi vào cõi mơ

Xuân Mai


CHÙM THƠ LỤC BÁT



HOÀI MƠ

Lòng ai trăm mối cảm hoài
Mà duyên hạnh ngộ còn ngoài dấu chân
Ru đời đá ngủ trăm năm
Ru tình mình hẵn còn nằm trong mơ

HOÀI MONG

Nhớ ai thăm thẳm đường chiều
Mùa đông phố núi tiêu điều nỗi mong
Bây giờ nắng ửng trời hồng
Mà sao trời chẳng chiều lòng cho ai

HOÀI NHỚ

Gởi hồn vào những trang thơ
Bao đêm thức trắng đợi chờ bâng khuâng
Cầm kỳ thiếu bạn tri âm
Câu thơ như cũng lạc vần từ đây

Xuân Mai

Tuesday, April 24, 2012

TRẢI LÒNG


Sáng ra mở cửa nhìn trời
Chuyện người quên hết sự đời đa đoan
Áo mơ phai nhạt bóng chàng
Mải mê quầng mắt trũng càng thâm u

Tối qua đọc truyện Thần Phù*
Thước gươm kẻ sĩ trượng phu một đường
Hiền tài chọn chốn văn chương
Lòng Không rộng mở bước đường chân tu

Đêm rằm trăng sáng mùa thu
Hồn say ý đạo thiên thư lẽ trời
Ta ngồi chiêm nghiệm cuộc đời
Từ trong cõi mộng tình người nhân gian

Dòng đời vui bước dọc ngang
Du du thế sự cưu mang hình hài
Cõi lòng biết trải cùng ai?

Xuân Mai

* Ca dao VN
"Lênh đênh qua cửa Thần Phù
Khéo tu thì nổi, vụng tu thì chìm"

VƯỜN XUÂN CHIM HÓT LÍU LO


VƯỜN XUÂN

Sớm mai mây trắng trời cao
Vườn xanh chim hót đón chào bình minh
Hương hoa thơm ngát mùa xuân
Hồn thơ ý nhạc thả tình muôn phương

CHIM HÓT

Cành mai khua cánh bướm vàng
Cành đào chim hót, người ngoan đứng chờ
Người thơ thả mộng tìm mơ
Người xem hoa đứng ngẩn ngơ cuối vườn

LÍU LO

Trong vườn chim hót líu lo
Tiếng cười rộn rã tiếng mua mời chào
Hoa nào đẹp giá chẳng cao
Hương thơm gai nhọn đụng vào sắc tay

Xuân Mai

THẢ TÌNH THEO GIÓ MÂY TRÔI


THẢ TÌNH

Đừng buồn chi mấy em ơi
Chiều nay không nắng chơi vơi nỗi buồn
Thả tình về cội trăng non
Lòng em như ánh trăng tròn mùa thu

THEO GIÓ

Gió đưa hoa cải về trời
Tóc em bay giữa biển khơi chập chùng
Thả tình vào chốn hư không
Anh là cánh gió bềnh bồng tóc em

MÂY TRÔI

Mênh mông gió cuốn mây trời
Người đi bỏ lại một người ngóng trông
Sóng đưa con nước xuôi dòng
Em về một khoảng trời không tiếng cười

Xuân Mai



LỤC BÁT ĐÊM KHUYA


CHUNG TÌNH

Ngổn ngang trăm mối tơ vò
Đêm khuya thanh vắng chỉ thơ với mình
Hồn thơ như bóng với hình
Trước sau như một chung tình mấy thôi!

THINH KHÔNG

Tôi ngồi lặng lẽ thinh không
Cõi thiêng rơi xuống từng dòng thi ca
Hồn thơ thấm nhập hồn ta
Hóa thành giọt mực tuôn ra nỗi sầu

GIỌT BUỒN

Giọt buồn nhỏ xuống đời nhau
Thành giọt nước mắt thấm sâu vào hồn
Giọt nào trên dấu môi hôn
Giọt sương mai đọng hay buồn đêm mưa

Xuân Mai


Monday, April 23, 2012

XIN ĐI LẠI TỪ ĐẦU



Cho tôi xin một nụ cười
Qua cơn mơ người đã phụ tôi
Cho tôi xin lại cuộc đời
Khi con tim khô héo tả tơi
Cho tôi đi lại từ đầu
Khi yêu thương chưa biết khổ đau
Cho tôi xây lại nhịp cầu
Đưa em đi về mãi nghìn sau
Cho tôi yêu được một lần
Trong men cay nghe đời buồn tênh
Tôi yêu em tình thật gần
Ru em say giấc ngủ bình minh
Cho em đi trọn cuộc tình
Tay đan tay gối mộng tình xuân
Đưa em qua vườn Địa Đàng
Gót chân son nhón nhịp tình tang
Nghe trong tim lòng rộn ràng
Trên đôi môi rót mật tình tan
Cho ta đi lại từ đầu
Ta yêu nhau đến tận nghìn sau

Xuân Mai






RU TÌNH VỀ CÕI THIÊN THU



Tôi còn chỉ một tôi thôi
Và hai con mắt ru người ru ta
Ru ai giấc ngủ hiền hòa
Ru tôi đêm trắng nhạt nhòa câu thơ

Ru con tim biết mong chờ
Yêu thương độ lượng đêm mơ người về
Ru tình tiếng hát chân quê
Đơn sơ mộc mạc vỗ về thân tâm

Ru tôi một chỗ tôi nằm
Một bờ mộng mị trăm năm vẫn chờ
Ủ hồn trong cội trăng mơ
Tri âm muốn gởi vần thơ không lời

Cuộc đời là chốn rong chơi
Đến đi như thể gọi mời ai đây?
Ru mình trong cuộc tỉnh say
Nhỡ mai kia chết biết ngày nào vui?

Ru ai câu hát tiếng cười
Tôi  ru cái ngủ bằng lời hát ru
Ru tình về cõi thiên thu
Ru cho chín đỏ huyễn mù xác thân

Xuân Mai


Sunday, April 22, 2012

THUYỀN BÁT NHÃ





Lòng chay khi đã tịnh rồi
Chẳng còn vướng mắc cõi đời sân si
Tâm từ bi nẻo chánh đi
Như Lai diệu pháp huyền vi nhiệm mầu
CÓ KHÔNG trong cuộc bể dâu
Quán thân tự tại pháp mầu an nhiên
Tuệ khai tâm thoát muộn phiền
Con thuyền Bát Nhã đến miền Chân Như

Xuân Mai

CÕI NÀO



Quên đi cõi tội cõi tình
Cõi xa xôi nhớ cũng đành lòng thôi
Cõi nào cửa khép mây trời
Để bờ mộng mị nổi trôi theo dòng

Lối nào về cõi hư không
Để cho đêm trắng ngược dòng thời gian
Cõi tôi duyên nợ phụ phàng
Cầm vui nước mắt hai hàng lệ sa

Cõi nào là cõi riêng ta
Cho thơ chắp cánh bay qua muộn phiền
Ai về trong cõi an nhiên
Cho tôi gởi chút hương thiền làm duyên

Mai về trong cõi tịnh yên
Tôi đi tìm giấc mộng huyền năm xưa
Cõi nào khăn gói đón đưa
Người ơi cõi mộng sao chưa hết tình?

Em về trong cõi lặng thinh
Đêm nghe tiếng dế gọi tình râm ran
Cõi em dấu mộng xuân tàn
Nằm nghe sương rụng ngỡ hàng lệ rơi

Cõi ngoài hay cõi trong tôi?

Xuân Mai



CÕI TÔI



Cõi tôi thăm thẳm buồn thiu
Cửa lòng khép lại quạnh hiu tháng ngày
Đường chiều lá đổ mưa bay
Tôi còn luẩn quẩn nước mây chập chùng

Ngồi buồn dõi mộng mông lung
Nằm mơ con mắt thâm quầng bóng đêm
Trong tôi sao vẫn kiếm tìm
Bên bờ vực thẳm có đêm nguyệt cầm

Thả tình vào chốn hư không
Bỗng ai xa lạ bước trong luân hồi
Người về trong cõi riêng tôi
Nghe như gió cuốn chơi vơi giữa dòng

Xuân Mai

TRỐNG VẮNG




Cho tôi một chỗ tôi ngồi
Góc thơ và một khoảng trời mênh mang
Những đêm thao thức võ vàng
Nằm nghe từng hạt sương tan ướt đầm
Dòng huyền chảy giữa hư không
Chợt nghe tâm động giữa dòng thơ xanh
Tình ơi! tình quá mong manh
Tơ vương muốn đứt bước chân ai về
Cõi lòng sao vẫn ủ ê
Âm vang xa vắng mộng kề gối chăn
Người về in dấu ăn năn
Câu kinh sám hối quẩn quanh chỗ nằm
Ru tình vào cội trăm năm
Ru tôi giấc ngủ kiếp tằm nhả tơ

Xuân Mai


Saturday, April 21, 2012

ĐỂ NẮNG VÀNG ĐI


Nắng vàng để nắng vàng đi
Anh ơi, ở lại thầm thì với em
Gió buồn gió chẳng thèm lên
Mặc cho con nước đưa thuyền ra khơi

Anh về chở nắng vàng rơi
Bỏ em để lại mảng đời chênh vênh
Đường anh đi có gập ghềnh
Bước chân sỏi đá còn lăn trên đường

Lối nào để nắng vàng tuôn
Để con chim nhỏ gọi buồn vây quanh
Em về thả giữa trời xanh
Buồn vui trăn trở một vành trăng mơ

Khúc đêm thao thức đợi chờ
Tìm người trong mộng hồn thơ lạc loài
Nắng vàng bỏ mặc cho ai
Sáng mai thức dậy mơ hoài bóng trăng

Một ngày dừng bước trăm năm
Có ai trở lại hỏi thăm nắng vàng
Em về trong bước thênh thang
Anh còn đứng lại dưới hàng cây xanh

Nắng ơi nắng đổ sao đành?

Xuân Mai

GỌI NẮNG



Nắng vàng đẹp quá nắng vàng ơi!
Nắng chiếu lung linh sáng rạng ngời
Tôi đứng giữa trời nhìn mây trắng
Ước gì được là cánh chim lơi

Tôi sẽ cùng mây bay bốn phương
Biển trời xanh thẳm vượt trùng dương
Thả hồn thanh thản cùng mây gió
Vượt suối băng rừng mơ viễn phương

Tôi sẽ bay về đỉnh núi cao
Đứng giữa nghìn thông gọi sóng trào
Cất tiếng chim rừng vang trong gió
Bỏ lại dòng đời giấc chiêm bao

Tôi muốn gọi người yêu dấu ơi!
Nếu biết trăm năm kiếp làm người
Có được một ngày làm mây trắng
Thả tình miên viễn mộng tinh khôi

Tôi sẽ ru đời thơ rất thơ
Ru ai giấc ngủ dưới trăng mờ
Ru ta một nửa vầng trăng khuyết
Gọi nắng xuân về ai có mơ?

Xuân Mai

Friday, April 20, 2012

Xuân Mai Tâm Tịnh



 Cám ơn Nhà Thơ Trần Vấn Lệ

Xuân Mai Tâm Tịnh

Em về tâm tịnh lòng yên
Hương bay trầm tỏa không phiền lụy chi
Trăm năm vẫn tuổi Xuân Thì
Một vườn hoa mộng em về tịnh tâm!

Em về một buổi sáng trăng
Lòng gương ý lược cầm bằng mây sương
Dẫu đây không phải Phật Đuờng
Mà thân tâm đã Bình Thường An Nhiên!

Em về không nhớ không quên
Cuời duyên một nụ nở niềm Vô Ưu
Cái câu Oan Nghiệp Oán Thù
Lần xâu Tràng Hạt bay vù gió mưa...

Em về như thế Sau, Xưa
Con trăng có tỏ khi mờ cũng trăng
Cũng như nước dãi sông Hằng
Đem hương vị ngọt đãi đằng chúng sinh...

Em không ngờ em mông mênh
Cho anh quỳ xuống bồng bềnh nhớ nhung
Bởi em là đóa sen hồng
Anh vuông ao nhỏ vẫn lòng Nước Non...

Trần Vấn Lệ


VẠT NẮNG QUA HIÊN


Ngồi nhìn vạt nắng qua hiên
Mặt trời sắp tắt buồn riêng buộc vào
Trong ta ngày tháng hư hao
Biết tìm đâu được lối vào an nhiên
Ta đi tìm chút hương thiền
Người về trên đỉnh bình yên gọi mời
Ta ngồi gõ nhịp đằm hơi
Buổi chiều xuống thấp mây trôi về ngàn
Tình như khói cuộn sương tan
Ta đang lạc lối giữa ngàn sao khuya

Xuân Mai

BUỔI CHIỀU VÀNG


Cám ơn buổi chiều vàng
Cho ta ngồi ngắm nắng
Bầu trời xanh mây trắng
Thế giới của riêng ta

Cám ơn bờ biển xa
Thả hồn theo cánh gió
Cho tình thơ rộng mở
Chan chứa mộng đôi tay

Cám ơn làn tóc mây
Rộn ràng bay quấn quít
Nụ hôn nồng tha thiết
Trên mắt biếc môi thơm

Cám ơn chiều hoàng hôn
Vòng tay ôm da diết
Khung trời xanh biêng biếc
Trên lối cỏ hoa vàng

Nghe sóng vỗ tình tang
Lòng thầm yêu muốn nói
Tình đôi ta vời vợi
Có nói cũng không cùng!

Xuân Mai

Wednesday, April 18, 2012

MƯA BUỒN THÁNG TƯ



Tháng Tư trời vẫn đổ mưa
Xuân về đâu đó nghe mưa từ nguồn
Đất trời nước cuốn mưa tuôn
Lòng nghe giá buốt nỗi buồn quạnh hiu

Đêm cô liêu giấc mộng chiều
Bừng con mắt dậy tiêu điều hoàng hôn
Ngậm ngùi nhớ đến quê hương
Hằng đêm thao thức vấn vương tơ lòng

Quê nhà dằng dặc nỗi mong
Bao giờ trở lại thăm dòng sông xưa
Trời buồn trời cứ đổ mưa
Tôi buồn nhớ mảnh trăng xưa chạnh lòng

Mưa về trên cây sầu đông
Để tôi hiu hắt cõi lòng chơi vơi
Bao năm nhớ cảnh nhớ người
Gởi lòng trong tiếng mưa rơi khóc thầm

Xuân Mai



TỊNH TÂM



Con chim buồn không hót
Con sáo đứng so ro
Con tim nằm thao thức
Con mắt ướt làm thơ

Câu kinh thường nhật tụng
Một niệm chỉ một câu
Để Tâm không vướng mắc
Phiền não lẫn u sầu

Thôi quên mình đi nhé
Không mong cũng không cầu
Không trước cũng không sau
Không còn và không mất

CÓ KHÔNG đều như nhau

Xuân Mai

Tuesday, April 17, 2012

MẸ RU CON NGỦ


À ơi con ngủ đi con
Võng đưa kẽo kẹt trăng non đầu hè
Dế mèn rả rích bụi tre
Mẹ ru con ngủ đêm khuya giấc nồng

Cái cò cái vạc cái nông
Tắm nước sông Hồng thẳng cánh mà bay
Nắng mưa ruộng cả ao đầy
Đến mùa lúa chín rủ bay từng đàn

Cái ngủ mày ngủ cho ngoan
Mau ăn chóng lớn mẹ mang ra đồng
Ao nhà bắt cá tắm sông
Mò cua bắt ếch đất trồng ngô khoai

Ru con say giấc mộng dài
Bốn mùa mưa nắng quẩy quài nắng mưa
Mong sao lúa tốt được mùa
Bõ công cày cấy ruộng bờ ao mương

Đêm tàn tiếng quạ kêu sương
Quạt nồng yên giấc màn buông canh chầy
Ao bèo cá động chân lay
Ếch kêu đồng vọng trăng gầy bên song

Mẹ ru con ngủ giấc nồng
Đêm khua tay bế tay bồng à ơi
Mẹ ru bống ngủ giấc vùi
Nằm kề gối mộng cho đời thênh thang

Ru con, sông nước bạt ngàn
Ngủ ngoan con nhé nồng nàn ấp yêu
Ru con chín mộng xuân chiều
Đời con như một cánh diều lượn bay

Xuân Mai


Monday, April 16, 2012

RỪNG MƠ



 
Nắng xuân hồng rạng rỡ
Rừng lộc biếc đâm chồi
Hoa vàng trên thảm cỏ
Mơ màng ngắm mây trôi
 
Em ngồi đây với anh
Nghe hạnh phúc vây quanh
Trái tim hồng mở ngỏ
Bầu trời xanh rất xanh
 
Cây rừng cao vút cao
Suối nước chảy rì rào
Những tàng cây cổ thụ
Nghe dòng đời hư hao
 
Ta lạc giữa trời mơ
Cảnh rừng chiều nên thơ
Đường nào vào cõi mộng
Con sông trôi lững lờ
 
Chim rừng hót líu lo
Dòng thời gian có chờ
Bao giờ ta hạnh ngộ
Chốn rừng già hoang sơ
 
Đôi bàn tay nắm tay
Trao nhau cuộc tình này
Một ngày sông nước cạn
Đưa nhau về cõi mây
 
Xuân Mai
 

CƠN MÊ CHIỀU

 
Mong ai mòn con mắt
Nhớ ai dạt bờ mi
Cơn mưa dài không dứt
Khát khao cuộc tình si
 
Đêm khuya đường phố vắng
Lấp loáng ánh đèn soi
Bước chân về xa lạ
Nghe mảnh hồn tả tơi
 
Con ngõ dài lê thê
Giọt mưa rơi não nề
Dấu chân xa kỷ niệm
Đường xưa ai có về?
 
Mưa trên cây sầu đông
Lòng thả hồn mênh mông
Mơ xa làn tóc biếc
Người về ai ngóng trông
 
Ta nghe đời hoang phế
Trong bóng tối cô liêu
Hình hài đang rét mướt
Sau giấc mộng ban chiều
 
Xuân Mai

Sunday, April 15, 2012

ĐƯỜNG QUÊ


 
 
Đường về bát ngát hương cau
Ao xanh cá lội vườn rau luống cà
Chiều vàng thẳng cánh cò xa
Trên con đê nhỏ tù và vẳng đưa
 
Áo nâu mưa nắng hai mùa
Dân làng cày cấy ruộng bờ khai mương
Mục đồng thổi sáo diều buông
Đoàn người quang gánh trên đường về thôn
 
Lũy tre thưa, ngõ trúc buồn
Vui đàn con trẻ tắm truồng trên sông
Khói lam chiều tỏa thức nồng
Mùi khoai bắp nướng thoảng trong gió chiều
 
Tiếng ve ròng rã óc eo
Ễnh ương đớp cá ao bèo động tăm
Trăng lên vằng vặc đêm rằm
Dế mèn rả rích cuội nằm chân mây
 
Bà ru cháu ngủ cho say
Võng đưa kĩu kịt tiếng chày râm ran
Chị tôi múc ánh trăng vàng
Bên sông giặt áo chứa chan điệu hò
 
Ca dao sống lại tuổi thơ
Khi mùa lúa chín đợi chờ trăng lên
Những đêm giã gạo, kéo thuyền
Quẩy đôi quang gánh, tay chuyền vó đơm
 
Quê nhà một mảnh trăng suông
Lao xao cá lội tiếng buồn thoi đưa
Mỏi mòn con mắt chiều đưa
Mạ xanh cuống rạ cho vừa lòng nhau
 
Chàng về nhớ tấm áo nâu
Đường kim mũi chỉ nhớ câu tâm tình
Nhớ em khúc hát Cửa Đình
Đêm trăng Lễ Hội ta mình gặp nhau
 
Đường quê xanh ngắt một màu
Ai đi có nhớ rủ nhau mà về
Quê tôi có bóng trăng thề
Có người em nhỏ chân quê đợi chờ
 
Ai về nhắn gởi câu thơ
Chín thương mười nhớ ơ hờ sông trăng
Có ai đổi chỗ em nằm
Để con nhện kéo tơ tằm ai giăng
 
Có ai hiểu được lòng tằm?
 
Xuân Mai






RƯỢU ĐÀO

 
 

Chuốc chén rượu đào
Tay tiên chuốc chén rượu đào
Đổ đi thì tiếc uống vào thời say*
Rượu nồng má đỏ hây hây
Mềm môi con mắt đong đầy nhớ thương
Men cay trăm mối tỏ tường
Cho tình nồng thắm tơ vương giãi bày
Rượu đào chưa nhấp đã say
Thương yêu dốc cạn đắm say dâng tràn
Đêm trăng gẩy tiếng tơ đàn
Thơ thần rượu thánh lòng càng ngất ngây
Mời anh nhấp chén rượu này
 
Xuân Mai

* Ca Dao VN


Wednesday, April 11, 2012

QUẠT NỒNG




Mượn chiếc quạt nồng
Cho tôi mượn chiếc quạt nồng
Để tôi đón gió phòng không đợi chờ
Kết một câu thơ
Ôm đàn hát một câu thơ
Yêu em muốn gởi mộng mơ cho nàng
Quạt trầm trăng gió xênh xang
Em đang múc ánh trăng vàng đổ đi
Tôi ngồi hát khúc tình si
Quạt cho em ngủ mai đi lấy chồng

Tôi về nắng gội mưa đong
Mai kia em ngủ giấc nồng cho ngoan


Xuân Mai

CHIỀU MƯA



Ly cà phê nhỏ giọt
Con phố núi phủ sương
Buổi chiều không có nắng
Mắt em buồn tơ vương
Ngoài trời mưa bụi bay
Hỏi lòng về đêm nay
Đôi chân trần lấm gót
Đường xưa ai có hay
Con ngõ dài lê thê
Ta quên mất đường về
Em ơi tình mắc cạn
Giọt mưa rơi não nề
Em về trong đêm nay
Giá lạnh đôi bàn tay
Cuộn mình trong chăn ấm
Ai ấp ủ vai gầy?

Xuân Mai

AI VỀ THĂM LẠI QUÊ TÔI




Ai về Bản Giốc ngắm trăng
Có dòng suối bạc tám tầng cuộn tuôn
Trăm con thác đổ từ nguồn
Chảy ra sông lớn thác tuôn thành hồ

Tiếng đàn Tính quyện câu thơ
Suối Tiên sơn nữ hát hò tung tăng
Ai lên non nước Cao Bằng
Hương rừng bát ngát sông trăng ngóng đò

Bằng Giang xanh ngắt mộng mơ
Đêm hoa đăng sáng rực bờ sông trôi
Áo em tím lụa mây trời
Thả thuyền độc mộc nổi trôi theo dòng

Ai về tắm suối nước trong
Tiên Sa bãi bể ngắm sông ngân hà
Cánh rừng bát ngát ngàn hoa
Chim bay én lượn la đà đón Xuân



Ai đi lên thác xuống ghềnh
Tam Giang bán đảo mùa Xuân hội hè
Kiềng vàng xuyến bạc dù che
Áo xiêm thổ cẩm sắc khoe hoa rừng

Ai về phố núi mưa đong
Sương sa phủ kín cánh đồng chiều hôm
Đường lên Bản Giốc thả hồn
Hát Then vẳng tiếng chiều buông núi đồi

Ai về thăm lại quê tôi
Mặt Hồ Ba Bể chiều rơi ánh vàng
Gởi lòng câu hát tình tang
Tiếng cây đàn Tính giữa ngàn mây xanh

Xuân Mai












Tuesday, April 10, 2012

TRĂNG QUÊ


Mưỡu:

Trăng non lấp ló mây trời
Chiếc thuyền lơ lửng êm trôi giữa dòng
Xa xa sông núi chập chùng
Làng quê ẩn giữa một vùng thảo nguyên

Hát Nói:

Mái chèo khua nước
Khói sương chiều heo hút tỏa trên sông
Tiếng chuông chùa nghe xa vắng mênh mông
Niềm cảm xúc bỗng bâng khuâng xao xuyến

Sầu vạn cổ trăng thu miên viễn
Mảnh trăng nghiêng con nước vơi đầy
Đêm hạ huyền nghe tiếng quạ đâu đây
Ru hời câu hát hỏi rằng đây có phải?

Kìa non nước một mầu quan tái
Khách ly hương mất lối quay về
Chạnh lòng một mảnh trăng quê

Xuân Mai
 


Monday, April 9, 2012

BÂNG KHUÂNG MÂY TRẮNG THẢ HỒN

 
 

BÂNG KHUÂNG
 
Nắng vàng trên những ngọn cây
Ven bờ liễu rủ gió lay mặt hồ
Sương chiều thả những đường tơ
Bóng chim tăm cá người thơ đâu rồi?
 
MÂY TRẮNG
 
Tiếng ve sầu gọi râm ran
Bầy nai ngơ ngác dừng ngang sườn đồi
Suối khe nước chảy rùa bơi
Lang thang mây trắng nổi trôi bềnh bồng
 
THẢ HỒN
 
Xạc xào lá rụng dưới chân
Sương mù giăng mắc vây quanh lối mòn
Vời trông thung lũng chiều hôm
Nỗi buồn man mác thả hồn về đâu?
 
Xuân Mai

Sunday, April 8, 2012

GIỌT TÌNH SẦU



Có bao nhiêu giông bão
Cuốn ta trong dòng đời
Biết bao nhiêu sóng gió
Cuốn ta vào biển khơi

Anh như là cơn lốc
Xoáy xoay vào hồn tôi
Là con mưa chấp chới
Cho mảnh hồn tả tơi

Tôi đi tìm làn gió
Tìm giọt nước mưa trong
Tìm hạt sương lóng lánh
Tìm mây trôi bềnh bồng

Tôi đi tìm bóng mát
Trú ngụ cội tâm linh
Mượn bờ vai ấm áp
Đôi vòng tay ân tình

Tôi đi tìm một Cõi
Thế giới của âm thanh
Của thi ca tiết điệu
Lời yêu thương chân thành

Tôi đi tìm tiếng hát
Của chim chóc ca vang
Tiếng lòng nghe rạo rực
Để yêu thương nồng nàn

Anh như là cơn bão
Trong sa mạc tình yêu
Là cơn mưa tháng Bảy
Cuốn trôi đi tình sầu

Tôi xin làm hạt cát
Thả gió cuốn bay đi
Biển nghìn thu réo gọi
Tiếng yêu thương thầm thì.

Xuân Mai

Friday, April 6, 2012

ĐÊM MƯA NỖI NHỚ ĐONG ĐẦY



ĐÊM MƯA

Mưa rơi tí tách hiên ngoài
Giọt thương giọt nhớ giọt rơi vào hồn
Giọt nào kề má môi hôn
Giọt lăn chân tóc gọi hồn thương đau

NỖI NHỚ

Nằm đây nghĩ chuyện dông dài
Hai đầu nỗi nhớ chia hai nhánh sầu
Dòng huyền chảy muốt đêm sâu
Nghe như từng hạt mưa ngâu khóc thầm

ĐONG ĐẦY

Giọt buồn nhỏ xuống không gian
Chừng như tâm động ngập tràn dấu yêu
Mênh mông cơn mộng ban chiều
Đong đầy nỗi nhớ liêu xiêu bóng hình

Xuân Mai

Thursday, April 5, 2012

ĐÁP LỜI SÔNG NÚI


Đáp lời sông núi!
Hùng khí thiêng cuồn cuộn bao đời
Đất nước con người, Mẹ Việt Nam ơi!
Dòng sử Việt nổi trôi theo vận nước

Lời réo gọi quê hương tổ quốc
Đánh giặc thù càn quét ngoại xâm
Chống lại phường bán nước buôn dân
Kẻ thù khiếp nhược khiến lòng dân ai oán

Hãy đứng dậy dẹp bạo tàn hung hãn
Đất nước này không phải của riêng ai
Nam Quan, Bản Giốc, hải đảo, núi sông dài
Dòng máu Việt trải qua trang sử đỏ

Hồn bạch hạc hướng linh về Đất Tổ
Trống Mê Linh ngọn lửa Liên Lâu
Sóng Bạch Đằng vang dội khắp năm châu
Đống Đa, Vạn Kiếp, Sông Lục Đầu hùng khí còn vang
Ai ơi! Cứu lấy giang san!

Xuân Mai
 


DÒNG THỜI GIAN


Dòng thời gian vẫn chảy
Thoáng chốc có ai ngờ
Năm nào ta con trẻ
Tóc bây giờ điểm bạc tơ

Lòng nhủ thầm không nhẽ
Để ngày tháng vu vơ
Bao giờ ta mới được
Biết yêu như tình cờ?

Ta ngồi ôn quá khứ
Mơ ước chuyện trăm năm
Bao mảnh đời vỡ vụn
Ta cúi mặt trầm ngâm

Vết thương nào rỉ máu
Nỗi buồn nào lặng câm
Con tim nằm thổn thức
Cuộc đời nghe giá băng

Hôm nay ngồi bóc lịch
Giật mình thấy xót xa
Bao nhiêu người đã đến
Đã đi cuộc đời ta?

Bao nhiêu người hiện hữu
Giấc mơ xưa có già?
Ta ngồi nghe tiếc nuối
Để vụt ngày tháng qua

Cố níu lại thời gian
Tiếc thương chi nhỡ nhàng
Khi tình yêu mắc cạn
Chim rơi cánh bạt ngàn?

Một ngày kia thức dậy
Đêm tối đã qua mau
Mặt trời chưa tỉnh giấc
Mây trắng phủ ngang đầu

Ta ngồi trong thinh lặng
Ngắm những hạt mưa ngâu
Cuộc đời sao ngắn ngủi
Như mây nước qua cầu

Lòng nhủ thầm muốn hỏi
Hạnh phúc đến từ đâu?
Thời gian ơi dừng lại
Xin đi khởi từ đầu

Xuân Mai

MƯA XUÂN

 
Đầu mùa một trận mưa Xuân
Ướt hai vạt áo thấm lần bờ vai
Đôi chân ướt sũng hình hài
Chờ cơn mưa tạnh gặp người dửng dưng
Giọt mưa rơi rớt lạnh lùng
Lòng ai băng giá có chung đường về?
Chiếc ô đủ rộng người che
Đường mưa có ướt lối về nhà em
Ừ thôi quen hẵng cứ quen
Cảm ơn chi để thêm phiền lòng nhau
Mưa rơi chẳng biết về đâu?
Xem ra ướt một mái đầu điểm sương
 
Xuân Mai

 
MỘT BUỔI MAI XUÂN

Dọc đường Xuân buổi Xuân mai
lòng mong vạt cỏ kéo dài áo thơ
người muôn năm chỗ này chờ
đoá hoa nhật nguyệt không ngờ là em!
tặng người đây trọn trái tim
trước tôi sông núi có chìm cũng thôi!
cảm ơn em một nụ cười
ngàn trăm hoa nở sáng trời vào Xuân!

Bởi vì em một Giai Nhân
rất xa nhớ lắm, khi gần thêm yêu...
 
Lê Bang Ích
 
 


Wednesday, April 4, 2012

GIÓ NÚI MÂY NGÀN



Mưỡu:

Dừng chân trên đỉnh non ngàn
Khói lam chiều tỏa trong màn sương rơi
Tiếng sơn nữ vọng trên đồi
Gùi chè xanh ngắt, mắt ngời sao hôm

Hát Nói:

Đất trời bao la bát ngát
Ngược núi rừng tây bắc cao nguyên
Vách đá chênh vênh gió hú gọi thềm
Miền châu thổ sương triền giăng đỉnh núi

Tháp Chàm cổ tịch liêu hoang dại
Dấu điện đài phế phủ tiêu ma
Trăng non vắt vẻo rừng già
Chim kêu vượn hú,ráng chiều pha nhuốm đỏ

Lòng giá buốt, không gian xanh buồn nhớ
Tiếng dân Hời trong gió vọng đâu đây?
Bản làng thu gọn ngủ trong mây
Ngàn cây lau lách suối lay nghìn trùng
Mênh mông một dải non bồng

Xuân Mai

Monday, April 2, 2012

ĐÊM CA TRÙ



Mưỡu:

Long lanh nốt nhạc giao tình
Nghìn năm tiếng hát chở tình quê hương
Ca Trù làn điệu vấn vương
Quay về nguồn cội như buông tiếng lòng

Hát Nói:

Đầu mày cuối mắt
Nghe tiếng đàn nhịp phách gõ tênh tang
Tiếng roi chầu điểm nét nhạc cao sang
Từng cung bậc nhịp nhàng nghe thanh thoát

Đào Bích Động cửa hang Từ Thức
Lối Thiên Thai người ngọc Giáng Hương
Cung đàn say trong tiếng hát Đào Nương
Non Mai, Hồng Hạnh ngón đàn khuôn nhất vẻ

Trên chiếu gấm miệng hoa khôn nhẽ
Ngọc rớt mâm vàng hồ dễ được chăng?
Âm giai tiết điệu, đàn nhả năm cung
Trống kêu dõng dạc oai phong cầm chầu
Nhạc lòng xin gởi đôi câu

Xuân Mai

THẢ THUYỀN CHƠI TRĂNG


Mưỡu:

Ai lên cung quảng Cô Hằng
Xem cành nguyệt quế hỏi thăm Cuội già
Có còn ngồi gốc cây đa
Bỏ trâu ăn lúa gọi cha ời ời???

Hát Nói:

Trăng thanh gió mát
Vài chiếc thuyền đủng đỉnh trên sông
Lặng lờ trôi mây nước chập chùng
Dòng suối chảy núi rừng xanh như ngọc

Đêm huyền ảo cảnh như mê hoặc
Trăng lưỡi liềm tỏa sáng long lanh
Không gian xanh bát ngát bao tình
Rượu thơ một túi, nâng chén quỳnh ghẹo gió chơi trăng
Thuyền trôi lơ lửng cung Hằng
Hỏi thăm Chú Cuội còn nằm chiêm bao
Ơ hay! thuyền lạc lối nào?
Xuân Mai

Sunday, April 1, 2012

VỜI TRÔNG



 
Chiều rơi thương nhớ xa xôi
Người đi khuất nẻo mình tôi đứng buồn
Ráng chiều tím nhạt hoàng hôn
Nhạn bay về núi tôi còn ngóng xa
Ai đi để lại lòng ta
Ai về bỏ mặc trong ta nỗi buồn
Ngoài trời mưa gió ngập tuôn
Lòng tôi rét mướt gởi hồn về đâu?
Mưa rơi đêm trắng bạc đầu
Nằm nghe từng hạt mưa ngâu khóc thầm
Tiếng lòng vang những vọng âm
Người ơi có biết tim hồng chứa chan
 
Xuân Mai

ĐƯỜNG LÊN BẢN GIỐC



Ai lên trên đỉnh non ngàn
Quê em chín bậc ruộng thang bắc cầu
Hát Then câu hát tìm nhau
Đồng xanh trổ mạ ruộng dâu xanh bờ

Lúa vàng trĩu nặng vàng tơ
Đêm rằm trăng sáng thi đua hội mùa
Tiếng đàn Tính quyện câu thơ
Gởi lòng khúc hát thuyền mơ xuôi dòng

Cao Bằng, Bản Giốc đợi mong
Quê em có thác tám tầng cuộn tuôn
Có trăm ngọn nước từ nguồn
Núi sông hùng vĩ nên non nước này

Ai về chở gió cùng mây
Chở cho non nước có ngày đoàn viên
Chở trăng soi sáng mọi miền
Chiếc thuyền độc mộc đưa em về ngàn

Em ngồi hát khúc tình tang
Cung đàn Tính quyện lòng chàng bấy lâu
Yêu em bắc lấy nhịp cầu
Cho người đồng điệu gởi câu tâm tình

Xuân Mai