Ngồi nhìn vạt nắng đi qua
Lòng buồn hiu hắt xót xa phận mình
Bầu trời xanh thật là xanh
Trổ ra những nhánh buồn quanh khoang hồn
Ước gì là cánh chim khôn
Giữa trời thanh tịnh thả hồn theo mây
Ước gì là gió rung cây
Vàng khô xác lá theo ngày tháng trôi
Lặng nhìn vạt nắng chiều rơi
Heo may lành lạnh nhớ người phương xa
Thời gian là cánh chim qua
Có ai dừng lại cho ta nỗi buồn
Ta ngồi nhìn nắng vàng tuôn
Mênh mang nỗi nhớ lòng buồn ngất ngây
Gió chiều ru nhẹ cơn say
Mải mê đánh mất một ngày yêu thương
Có ai nhặt hộ nỗi buồn?
Lòng buồn hiu hắt xót xa phận mình
Bầu trời xanh thật là xanh
Trổ ra những nhánh buồn quanh khoang hồn
Ước gì là cánh chim khôn
Giữa trời thanh tịnh thả hồn theo mây
Ước gì là gió rung cây
Vàng khô xác lá theo ngày tháng trôi
Lặng nhìn vạt nắng chiều rơi
Heo may lành lạnh nhớ người phương xa
Thời gian là cánh chim qua
Có ai dừng lại cho ta nỗi buồn
Ta ngồi nhìn nắng vàng tuôn
Mênh mang nỗi nhớ lòng buồn ngất ngây
Gió chiều ru nhẹ cơn say
Mải mê đánh mất một ngày yêu thương
Có ai nhặt hộ nỗi buồn?
Xuân Mai