Tuesday, February 7, 2012

KHÚC ĐÊM BUỒN



Thôi nhé anh, buồn cũng thế thôi
Nửa hồn cô quạnh bóng chiều rơi
Cõi lòng se lạnh nhìn trăng khuyết
Phố cũ đường xưa thiếu một người
Em vẫn ngồi đây với nỗi sầu
Dòng thời gian vội vã qua mau
Mà nào ai biết lòng ta biết
Nước vẫn xoay vần cuộc bể dâu
Thôi nhé anh tình như cách xa
Cuộc đời như những nhánh sông qua
Thuyền em trôi nhẹ trên dòng nước
Bến đỗ trăm năm bỗng nhạt nhòa
Tiếng gió mơ hồ nghe vấn vương
Nhìn vầng trăng khuyết nhuộm màu sương
Dường như hơi thở trên tà áo
Cánh mộng bay về mơ viễn phương
Em khép tình vào những trang thơ
Bao nhiêu mơ ước quyện đường tơ
Hóa thành nốt nhạc ngân trong gió
Gẩy một cung đàn gieo ý thơ
Em hát anh nghe khúc nhạc buồn
Tận cùng cung bậc của yêu thương
Giọt thơ rơi rụng trên gò má
Một sớm xuân tàn trong gió sương

Xuân Mai