Nụ cười trong sáng hồn nhiên
Y như tự tánh thiên nhiên hiện bày
Em như hoa gạo trên cây
Thoảng hương trong gió chao bay ngát lòng
Em như hơi thở ấm nồng
Như hơi sương đọng trên đồng cỏ non
Vô ưu giọt nước lăn tròn
Long lanh hạt nắng hòa tan sắc màu
Ta nhìn vạt nắng qua mau
Thấy em hiện hữu trong câu ân tình
Thấy ta ngồi giữa trời xanh
Thấy hai như một ý tình giao thoa
Em ngồi hát dưới cội hoa
La đà cánh bướm bay qua mượn lời
Khúc ca Bèo Giạt Mây Trôi
Chừng như tiếng gọi giữa đời phù du
Em ngồi thả tóc thiên thu
Trái tim Bồ Tát rất ư dịu dàng
Hỏi xem làn gió bay ngang
Có nghe giao động tình chàng lãng du?
Xuân Mai