Tiếng ve dóng rả trưa hè
Con đường phượng đỏ người về qua sông
Cô em áo trắng như lòng
Tay ôm tập vở mắt đong hồn đầy
Nón bài thơ thả tóc mây
Em đi guốc mộc vai gầy dáng thon
Hàng me xanh lá rợp đường
Gốc si già đó con đường tình ta
Áo em tơ óng lụa là
Trong làn gió thổi hai tà áo bay
Phượng hồng rộn rã trao tay
Bài thơ nét chứ còn đầy mực thơm
Áo em trắng cả con đường
Hoa sao rơi rụng cài vương tóc thề
Ta ngồi ngắt ngọn tiểu khê
Cuộn thành chiếc nhẫn chân quê làm quà
Nắng hồng đợi bước em qua
Từ ngày em đến nét hoa tươi cười
Môi hồng rạng rỡ tinh khôi
Để ta thao thức đêm dài nhớ mong
Em tôi áo trắng như lòng
Tình trong như sợi nắng hồng ban mai
Yêu em guốc mộc đường dài
Để ta dong ruổi đợi người trăm năm
Xuân Mai