Tuesday, February 28, 2012

CÓ EM TRONG ĐỜI



Có ai nhặt được nụ cười
Trong mơ đánh mất sự đời đa đoan
Có ai ủ được nắng vàng
Những đêm khuya lạnh cầm bàn tay run


Có ai chở nắng hoàng hôn
Chở mưa tháng hạ, chở buồn sương mai
Để ta xông ướp hình hài
Cho em mãi mãi là người thi nhân


Có em xa bỗng nên gần
Hóa thân làm một chính Mình là Ta
Bóng em hiện hữu như là
Trong ta hơi thở mặn mà có em.


Xuân Mai
__._,_.___

NỖI BUỒN EM DẤU Ở ĐÂU?



Nỗi buồn em dấu ở đâu?
Để cho giọt nước mắt sầu bờ mi
Buổi chiều khuất bóng tà huy
Lòng em tiễn một người đi muôn trùng
Nỗi buồn phủ khắp không trung
Thở than tiếng gió não nùng chân mây
Hắt hiu trong cõi lòng này
Nhịp tim thổn thức một ngày đã qua
Nỗi buồn thấm nhập xương da
Nghe như từng hạt mưa sa đầm đìa
Đêm nằm thao thức canh khuya
Nghe trời trở gió người về đêm tăm
Có ai thương một chỗ nằm?
Để cho gối mộng gọi thầm tên nhau
Nỗi buồn cuốn hút hang sâu
Thoảng nghe tiếng vọng rơi vào cõi thơ

Xuân Mai

DUYÊN EM BẾN ĐỢI SÔNG CHỜ





Lênh đênh dăm chiếc thuyền nan
Thuyền trôi rời bến rẽ sang sông Cầu
Thuyền em đậu bến sông Dâu
Để Anh tơ tuởng bắc cầu Sông Tương
Đêm rằm một mảnh trăng suông
Câu ca Quan Họ tỏ tường đôi ta
Thuyền lan dưới ánh trăng ngà
Lẳng lơ câu hát mặn mà yêu em
Trăng lên sáng cả mạn thuyền
Có thương mới đến có duyên thì cùng
Đưa nhau về chốn Tiên Cung
Ông tơ bà nguyệt chỉ hồng se đôi
Cô nàng yếm thắm tôi ơi
Lưng ong mày liễu mắt môi đượm tình
Hữu duyên nón thung quai xinh
Cổ kiêu ba ngấn áo khăn lụa là
Tứ thân mớ bẩy mớ ba
Váy chùng cửa võng, đuôi gà cong cong
Thắt lưng thiên lý viên hồng
Dài đuôi con mắt não nùng người qua
Duyên em tươi thắm mặn mà
Để cho sông nước la đà thuyền trôi
Trăng suông riêng một góc trời
Anh xin giải yếm buộc lơi mạn thuyền..
Mai về giã hội trăng lên
Anh nương câu hát theo em về cùng
Thuyền Rồng đưa khách sang sông
Yêu em bỏ lại cánh đồng cỏ non..
Đêm nay trăng sáng lại tròn
Có ai dệt lụa thức mòn đêm thâu
Nhớ ai giăng mắc tơ sầu
Để Anh gỡ mối bắc cầu yêu thương.

Xuân Mai

Monday, February 27, 2012

THANH TÂM


Nam mô Đức Phật Di Đà
Tầm thinh cứu khổ ta bà chúng sinh
Nguyện xin trí huệ quang minh
Soi tâm hạnh đạo phước lành độ ban
Con đường giải thoát gian nan
Tự mình thắp đuốc vượt ngàn bể dâu
Đắng cay trong cuộc cơ cầu
Thiệt hơn thành bại nhuốm mầu hư không
Chân Tâm Phật Tánh tự lòng
Cứu nhân độ lượng mở lòng từ bi
Nam mô Bồ Tát hộ trì

Mười phương Chư Phật huyền vi nhiệm mầu
Bụi trần giũ sạch nương dâu
Hương thơm thanh khiết pháp mầu Như Lai


Xuân Mai

Sunday, February 26, 2012

CÕI MỘNG TÌM MƠ


Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Con tim gõ nhịp đằm hơi tự tình
Hồn thơ từ cõi tâm linh
Chốn Không thanh tịnh đọng thành tiếng thơ
Ta vào cõi mộng tìm mơ
Người trong tâm thức nào ngờ chiêm bao
Cửa tim mở lối bước vào
Nhẹ như làn gió thổi vào chân mây
Mộng tràn ấp ủ đôi tay
Ôm vầng nhật nguyệt níu mây nghìn trùng
Xa xôi mà chẳng cách lòng
Tưởng chừng như đã mặn nồng dấu yêu

Xuân Mai

NHƯ CON ỐC BIỂN



Ta ngồi trong thinh lặng
Chiêm nghiệm giữa đất trời
Dòng thời gian lặng lẽ
Theo nhịp thở đằm hơi

Tiếng lòng nghe chơi vơi
Chìm sâu vào bóng tối
Con tim nằm sám hối
Trong nhịp thở luân hồi

Cuộc tình nào ra khơi
Ân tình nào bối rối
 Khi Tình yêu đắm đuối
Trong cõi mộng trần ai

Ta nằm mơ sao mai
Rơi rụng bóng đêm dài
Người đầu non cuối bãi
Nghe từng  giọt sương mai

Lệ ướt đẫm bờ vai
Cơn mê giấc mộng dài
Đêm khuya nằm thao thức
Đa mang tấm hình hài

Từng ngày vui chóng qua
Mà lòng nghe xót xa
Trong ta là nỗi nhớ
Khi tình hồng phôi pha

Mạch sầu ôi thiết tha
Chỉ còn ta với ta
Cuộn tròn như con ốc
Trầm mình con sóng qua

Xuân Mai


Saturday, February 25, 2012

VẠT NẰNG CHIỀU RƠI


Ngồi nhìn vạt nắng đi qua
Lòng buồn hiu hắt xót xa phận mình
Bầu trời xanh thật là xanh
Trổ ra những nhánh buồn quanh khoang hồn
Ước gì là cánh chim khôn
Giữa trời thanh tịnh thả hồn theo mây
Ước gì là gió rung cây
Vàng khô xác lá theo ngày tháng trôi
Lặng nhìn vạt nắng chiều rơi
Heo may lành lạnh nhớ người phương xa
Thời gian là cánh chim qua
Có ai dừng lại cho ta nỗi buồn
Ta ngồi nhìn nắng vàng tuôn
Mênh mang nỗi nhớ lòng buồn ngất ngây
Gió chiều ru nhẹ cơn say
Mải mê đánh mất một ngày yêu thương
Có ai nhặt hộ nỗi buồn?

Xuân Mai

HỒN NHIÊN



Nụ cười trong sáng hồn nhiên
Y như tự tánh thiên nhiên hiện bày
Em như hoa gạo trên cây
Thoảng hương trong gió chao bay ngát lòng

Em như hơi thở ấm nồng
Như  suong mai đọng trên đồng cỏ non
Vô ưu giọt nước lăn tròn
Long lanh hạt nắng hòa tan sắc màu

Ta ngồi gợi nhớ thương nhau
Thấy em hiện hữu trong câu ân tình
Ta ngồi  giữa trời xanh
Thấy hai như một ý tình giao thoa

Em ngồi hát dưới cội hoa
La đà cánh bướm bay qua thưởng lời
Khúc ca Bèo Giạt Mây Trôi
Chừng như tiếng gọi giữa đời phù du

Em ngồi thả tóc thiên thu
Trái tim BồTát rất ư dịu dàng
Hỏi xem làn gió bay ngang
Có nghe giao động tình chàng lãng du?


Xuân Mai

YÊU EM


Yêu em ánh mắt thơ ngây
Dịu dàng tóc rối thôi bay
Yêu em tiếng nói yêu thương
Ngọt ngào thắm thiết tơ vương

Yêu em hát khúc dân ca
Mặn mà
 
yếm trắng kiêu sa
Yêu em chất ngất mê say
Nồng nàn ấp ủ đôi tay

Môi hôn đắm đuối đê mê
Rộn ràng ánh mắt si mê
Đôi tay xoắn xít đôi tay
Mộng tràn vỗ cánh chim bay

Cho em  với tới trăng sao
Thả tình chắp cánh bay cao
Đi qua phố sá thênh thang
Biển trời sóng nước mênh mang

Đưa em khắp chốn rong rêu
Bạt ngàn suối biếc cheo leo
Yêu em hết cõi nhân gian
Trở về giấc ngủ em ngoan

Ru em tóc rối mơn man
Từng ngày nắng mới chưa tan
Đêm sâu mắt biếc mi ngoan
Tình về khép kín không gian

Xuân Mai


Friday, February 24, 2012

HƯƠNG THƠ

 
Nhìn nhau ánh mắt như lòng
Gọi tên khi nắng chiều hồng phôi pha
Ủ tình trong mắt kiêu sa
Yêu thương âu yếm mặn mà thêm duyên
Em như cánh bướm vườn tiên
Ngất ngây cung bậc dòng huyền bay cao
Hương thơm mái tóc ngọt ngào
Anh như nốt nhạc thấm vào hồn hoa
In trong ráng nắng chiều tà
Tình như làn gió thổi qua khoang hồn
Hạt huyền rụng xuống cung thương
Anh như suối mát từ nguồn yêu đương
Hương thơ thấm đượm tâm hồn.
 
Xuân Mai

Wednesday, February 22, 2012

VỀ CÕI CHÂN MÂY



Dư âm vang bóng một thời
Chỉ còn tiếng mõ luân hồi râm ran
Khói bay nghi ngút hương đàn
Tiếng chuông thanh tịnh hòa tan muộn phiền
Người về sâu cõi tịnh yên
Chân mây mặt nước uyên nguyên bóng hình
Bầu trời sao chiếu lung linh
Tiếng con hạc trắng ẩn mình kêu sương
Vẳng nghe tiếng gió đêm trường
Giật mình tỉnh giấc tiếng chuông vọng về
Nhìn trời một cánh sao khuê
Vầng trăng thái cổ người về trăm năm
Hôm nay trăng sáng đêm rằm
Câu thơ lục bát khúc ngâm chan hòa
Chạnh lòng cung bậc trầm ca
Nhẹ như sương khói nhạt nhòa trong mơ
Ý sầu còn đọng trang thơ
Người đi muôn dặm trăng chờ đợi ai
Mênh mông biển rộng sông dài.

Xuân Mai

Tuesday, February 21, 2012

CHÂN NHƯ DIỆU PHÁP


Vòng tay ôm cả đất trời
Càn Khôn vũ trụ trong ngoài cõi ta
Sắc Không vi diệu hài hòa
Viên dung lý đạo tòa nhà Như Lai
Pháp duyên hóa độ muôn loài
Con đường giải thoát dùi mài Tâm Kinh
Quán soi liễu ngộ cứu mình
Chân Như diệu pháp huyền linh nhiệm mầu

Xuân Mai

Monday, February 20, 2012

THUYỀN MƠ BẾN ĐỖ



 Tiếng chuông huyền diệu bay xa
Đêm khuya tịch mịch trăng tà ẩn mây
Thuyền chài leo lét đâu đây
Vẳng nghe tiếng quạ lạc bầy kêu sương
 Ai đi trong gió dặm trường
Thuyền nan nhẹ lướt khói sương mịt mù
Mái chèo khua nhẹ sông thu
Ếch kêu đồng vọng trăng nhu hạ huyền
Ai về trong cõi tịnh yên
Tiếng chuông tỉnh thức mộng huyền bay cao
Chim quyên chết dưới cội đào
Giọt sương khuya rụng rơi vào hồn hoa
 Rạng đông xao xác tiếng gà
Nhạn bay đầu núi phương xa ngậm ngùi
Một dòng sông chảy đôi nơi
Thuyền ơi ghé bến cho tôi đi cùng
Bến nào là bến đục trong
Sông sâu sào ngắn một vùng quan san
Có ai đi đãi cát vàng
Cho tôi nhắn gởi cùng nàng đôi câu
 Sông Ngân ai có bắc cầu
Cho tôi dải yếm buộc đầu sông Mê
Đêm đêm mơ thấy nàng về
Để tôi chở ánh trăng thề se duyên

Xuân Mai

Điếu Thơ HOÀNG NGỌC TIÊU Tức THI SĨ CAO TIÊU

Kính tặng Hương Linh Thi Sĩ CAO TIÊU bài thơ Hoán Thủ

      THI SĨ CAO TIÊU

Thôi cuộc trần gian thế đủ rồi
Hạc Vàng chắp cánh mộng buông trôi
In trong sương sớm làn hương khói
Soãi cánh bay lên vút tận trời
Im lặng giữa đời một khúc ngâm
Cao Tiêu tiếng sáo vọng dư âm
Áng mây ngũ sắc khung trời mộng
Óng ả vần thơ quyện nắng hồng
Thôi nhé từ nay mượn tiếng ca
Ích đầu* thôn nắng nhuốm chiều tà
Êm xuôi dòng nước con thuyền chảy
Uốn lượn mây trời khúc Nguyệt Ca

Xuân Mai

*Ích đầu: Chiếc thuyền. Ích là loài chim nước giống chim uyên,lông sắc trắng xanh. Giỏi bay liệng không sợ sóng gió.
Hình chim Ích thường được vẽ trên đầu thuyền ý nói thuyền gặp thời giong buồm ra khơi.


TIẾP VẦN AI ĐIẾU CỦA XUÂN MAI
**
Nức nở khóc ai... thơ đứt đoạn
Xuân Mai nữ sĩ khóc xa người
Bao lần gặp mặt... nay lần cuối
Tiễn biệt Cao Tiêu đến cõi trời.
Thăm thẳm trời cao bao triệu dặm!
Nơi nào là chốn để Cao Tiêu
Dừng chân ngoảnh lại phương trời cũ
Nhớ bạn bè xưa mỗi sớm chiều?
Chắc hẳn phương này em (*) vẫn mãi
Như nhiều người khác mãi thương yêu
Cao Tiêu chàng hỡi thơ như ngọc
Sáng cõi trời Nam vọng tiếng tiêu.
(*) Nữ sĩ Xuân Mai
HÀ NGỌC LÂN


QUÁN KHÔNG


Phù du cái kiếp nhân sinh
Vàng son một thuở vị tình bấy lâu
Xưa nay khanh tướng công hầu
Tàn theo năm tháng bể dâu nhuyễn nhuần
Sự đời khi nhục khi vinh
Công danh phù thế như hình bóng qua
Danh thơm nức tiếng như là
Bóng câu qua cửa nhạt nhòa sắc hương
Si mê vọng tưởng thiên đường
Một tuồng ảo hóa hoang lương bấy chầy
Ngựa xe nhộn nhịp đâu đây
Tấm lòng hoài cổ ai bày cuộc chơi
Soi gương đối cảnh đối người
Chân tâm tầm đạo cứu đời vô minh
Quán thân tự tại an bình
Tâm Không thường trụ giác minh là bờ
Đạo từ Tâm cạn ý thơ
Cư trần lạc đạo Tâm vô vọng cầu
Quán Không diệu pháp thâm sâu
Như Như bản thể nhiệm mầu Chân Như

Xuân Mai

Tuesday, February 7, 2012

CHÂN TÂM


Vui đi chẳng phải bận lòng
Mặc cho ngày tháng lạnh lùng trôi qua
Những gì còn lại trong ta
Thân tâm an lạc chan hòa yêu thương

Ngẫm suy muôn sự tỏ tường
Dại khôn hơn thiệt oán hờn cũng Không
Khoác chi những thứ nhọc lòng
Khai tâm buông xả cho lòng thảnh thơi

Thế gian mua đươc  nụ cười
An nhiên tự tại cụôc đời thong dong
Kiếm đâu xa? Ở tại lòng!
Chân Tâm Phật Tánh trong cùng chúng ta

Si mê vọng tưởng mù lòa
Tham sân, chấp ngã chỉ là vô minh
Soi gương đối kính nhận mình
Con thuyền Bát Nhã Tâm Kinh giác bờ

Xuân Mai

DẶN DÒ


Có ai đi giữa đời em
Thì xin giữ mối tình duyên cho cùng
Đừng như cá chậu chim lồng
Để mưa giăng mắc lạnh lùng cho nhau

Yêu em đêm ngắn tình sâu
Men yêu dốc cạn nhịp cầu tri âm
Lộc non hoa trái nảy mầm
Thì đừng để vết lăn trầm cho nhau

Yêu em giấc ngủ chìm sâu
Duyên thơ đằm thắm mi sầu khép ngoan
Đừng cho lỡ nhịp cung đàn
Kẻo đêm tóc rối ngỡ ngàng nhìn nhau

Yêu em yêu đến nghìn sau
Từ trong duyên kiếp nhuộm mầu ái ân
Yêu em như thể một lần
Để mai thức dậy thấy mình còn yêu

Xuân Mai

KHÚC ĐÊM BUỒN



Thôi nhé anh, buồn cũng thế thôi
Nửa hồn cô quạnh bóng chiều rơi
Cõi lòng se lạnh nhìn trăng khuyết
Phố cũ đường xưa thiếu một người
Em vẫn ngồi đây với nỗi sầu
Dòng thời gian vội vã qua mau
Mà nào ai biết lòng ta biết
Nước vẫn xoay vần cuộc bể dâu
Thôi nhé anh tình như cách xa
Cuộc đời như những nhánh sông qua
Thuyền em trôi nhẹ trên dòng nước
Bến đỗ trăm năm bỗng nhạt nhòa
Tiếng gió mơ hồ nghe vấn vương
Nhìn vầng trăng khuyết nhuộm màu sương
Dường như hơi thở trên tà áo
Cánh mộng bay về mơ viễn phương
Em khép tình vào những trang thơ
Bao nhiêu mơ ước quyện đường tơ
Hóa thành nốt nhạc ngân trong gió
Gẩy một cung đàn gieo ý thơ
Em hát anh nghe khúc nhạc buồn
Tận cùng cung bậc của yêu thương
Giọt thơ rơi rụng trên gò má
Một sớm xuân tàn trong gió sương

Xuân Mai



Monday, February 6, 2012

CÔ TẤM LỤA ĐÀO


Sông Cầu đến hẹn lại lên
Câu ca Quan Họ thấm mềm áo nâu
Quai thao nón thúng đội đầu
Cổ kiêu ba ngấn yếm đào lua tua
Em xinh mua lấy đạo bùa
Thắt lưng tơ lụa mắt mơ mộng đầy
Đuôi gà tóc thả bay bay
Váy chùng Đình Bảng ngất ngây sóng thuyền
Câu hò khúc hát giao duyên
Mời trầu cánh phượng cho thêm tình nồng
Miệng cười ánh mắt mi trong
Để anh ngơ ngẩn khúc sông lạc dòng
Thuyền tình mở lái thong dong
Trống Quân, Cò Lả tiếng lòng giao thoa
Anh yêu câu hát mặn mà
Làn môi em thắm ngọc ngà cánh sen
Má hồng răng trắng thêm duyên
Em nâng chén rượu tay tiên lụa là
Ý tình khúc hát lời ca
Sông đưa tiếng nhạc chan hòa cung thương
Du Xuân lòng vướng tơ vương
Người ơi Người ở dặm đường còn xa
Chiều lên Quán Dốc trăng tà
Để anh đưa lối mình qua Sông Cầu
Mai này bến hẹn gặp nhau
Xin em dải yếm bắc cầu làm duyên
Đêm nay trăng sáng mạn thuyền
Sóng xanh đáy mắt mộng huyền bay cao
Anh yêu Cô Tấm Lụa Đào!
Xuân Mai

Sunday, February 5, 2012

MỘT LẦN HÓA THÂN


Gió đưa tóc rối về trời
Nàng thơ ở lại lên đồi nắng thơm
Áo em bay giữa vô thường
Để anh chở nắng ủ sương vai gầy
Đất nằm ngủ giữa cơn say
Dội bờ sóng dữ cuốn cây ngô đồng
Em về biển cả mênh mông
Tìm anh muôn kiếp trong lòng đại dương
Đất trời mù mịt chân hương
Áng mây ngũ sắc chở buồn bay xa
Ru em bóng mát chiều tà
Suối mơ nguồn cội thăng hoa cõi tình
Anh về ru cội tâm linh
Áo phai nhật nguyệt ẩn mình non cao
Con chim chết dưới cội đào
Gốc mai già hóa đường vào thiên thai

Ru em trong giấc mộng dài
 Xuân Mai