Wednesday, November 30, 2011

TRÊN DÒNG SÔNG CỬU LONG


Ai về Rạch Giá Bến Tre
Ba Lai, Cửa Đại, bến bè Hàm Luông
Dòng sông con nước thân thương
Lều tranh xóm nhỏ thuyền buông theo dòng

Ai về qua những nhánh sông
Đò ngang đưa khách trên dòng nước xuôi
Dừa xiêm rợp bóng kênh ngòi
Giọng hò Nam Bộ ngọt mùi lúa thơm

Ai về ngụp lặn ao mương
Xuống sông tắm mát ra vườn hái rau
Đầu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp chia nhau ngọt bùi

Câu hò đưa mái thuyền trôi
Sông sâu sào ngắn thương người áo nâu
Chàng ơi duyên nợ gì nhau?
Cống xê xàng sự mắc câu duyên tình

Qua cầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi*
Đàn Bầu ai oán tình si
Ai nuôi con sáo bay đi xổ lồng

Tương Giang điệp khúc tương phùng
Đầu sông cuối bãi chạnh lòng tương tư
Chàng về ăn trái mù u
Đắng cay thiếp chịu sầu tư chín muồi

Đường làng rợp bóng tre tươi
Bờ sông mát rượi mái chòi tranh thưa
Khăn quàng áo vá đội mưa
Mai qua Rạch Miếu đón đưa Cồn Rồng

Qua đình mái ngói cong cong
Trống Chầu thỉnh sắc lâm râm nguyện cầu
Trai đàn cúng quải mâm cau
Lòng chẳng ý thiếp thương nhau cho cùng

Phải duyên nên nợ đèo bồng
Tép ráng bí rợ cá đầm kho tiêu
Thương em nắng đổ mưa chiều
Đèn khuya hai ngọn chỉ điều se duyên



Ai về qua chuyến đò quen
Con sông nước chảy xuôi miền Cửu Long
Có thương nên mới phải lòng
Câu hò mái đẩy mênh mông gió chiều

Dòng sông con nước mỹ miều
Long Giang chín khúc sáo diều buông lơi
Ai về sông nước quê tôi
Đồng quê xanh ngắt tình người mến yêu

Ai đi ghé Bến Ninh Kiều
Cho tôi gởi lá bùa yêu cho chàng
Mai rày áo gấm xênh xang
Đưa xe pháo đỏ ngựa vàng sang sông

Cho em kết nghĩa mặn nồng
Theo chàng trọn kiếp má hồng trao duyên
Ai ơi cầu ván đóng thuyền
Bậu đi bậu nhớ về miền Cửu Long

Xuân Mai

* Câu hò Miền Nam

Tuesday, November 29, 2011

BẾN SÔNG TRĂNG


Dòng Hương Giang êm trôi tình ý
Cầu Trường Tiền dung dị uốn cong
Ai về ghé đến Kim Long
Qua chùa Thiên Mụ sông trăng vẫn chờ

Đêm tàn Bến Ngự rất thơ
Tiếng hò mái đẩy mơ hồ đâu đây
Nam Giao dốc nhớ vơi đầy
Dáng cô gái Huế bên này sông Hương

Ngược xuôi rong ruổi dặm trường
Thuyền về Hương Thủy tay buông mái chèo
Chuông chùa trong gió thoảng kêu
Âm vang thanh thản hồn chiều dịu êm

Trăm con ngõ cũ lên đèn
Hoàng Thành cổ kính trăng lên mái đình
Vẳng nghe câu hát Nam Bình
Người về thôn Vỹ nghe tình nước non

Nam Ai nức nở sầu tuôn
Thuyền trôi sông nước Mười Thương vẫn chờ
Sen hồng thơm ngát Ao Vua
Gót son ngón nhỏ trong mưa ướt dầm

Ai về đốt khói hương trầm
Tĩnh Tâm chìm đắm sương giăng bắc cầu
Ai về qua Phú Văn Lâu
Ngọ Môn chân bước tơ sầu giăng giăng

Mai về ghé bến sông trăng
Mắt xưa gợn một mùa trăng úa tàn
Lạnh lùng một chuyến đò ngang
Người xưa múc ánh trăng vàng nay đâu?

Đong đưa sóng vỗ nhịp cầu
Xa xăm tiếng gọi nghìn sau vỗ về
Vấn vương lòng những ủ ê
Chi mô răng rứa duyên thề cho em

Sông trôi giòng nước êm đềm
Bến đò Thừa Phủ trăng lên thắp cầu
Huế buồn gợi nhớ thương nhau
Trăng ơi! mây nước u sầu mà chi?

Sá gì một mối tình si!
Huế thơ mộng để người đi sao đành?
Lơ thơ giòng nước uốn quanh
Thuyền trăng viễn xứ chở tình muôn phương


Xuân Mai

Monday, November 28, 2011

GÁI XUÂN


Tua rua tơ óng lụa là
Em nghiêng nón Nghệ thướt tha dịu dàng
Đuôi gà tóc vấn cao sang
Cổ kiêu ba ngấn kiềng vàng thanh tao

Em mang yếm thắm lụa đào
Lưng đeo xà tích mắt sao sáng ngời
Môi xinh em nhoẻn miệng cười
Để anh tơ tưởng đứng ngồi chẳng yên

Em ngoan dáng mỏng qua thềm
Mùi hương thoảng lại mắt huyền liêu trai
Lưng ong đi nhẹ gót hài 
Lá răm con mắt sắc hoài dao cau

Anh xin dải yếm bắc cầu
Đêm trăng Lễ Hội rủ nhau xuống thuyền
Tang tình câu hát giao duyên
Ai đem trăng sáng giãi trên nền trời

Tơ tình kết ước chung đôi
Để anh ủ rượu đãi người tình chung
Mai này lúa chín đơm bông
Anh xin kết nghĩa tơ hồng cùng em
Xuân Mai

Sunday, November 27, 2011

KHÚC CA QUAN HỌ


Mái đình ngói đỏ cong cong
Khúc ca Quan Họ gởi lòng trao duyên
Ta về Đền Gióng Hội Lim
Tiên Du, Phù Đổng lên miền Thiên Thai

Trai thanh gái lịch đua tài
Hội Làng già trẻ gái trai rộn ràng
Áo the khăn đóng Ô quàng
Tứ thân, mỏ quạ, kiềng vàng em xinh

Nghiêng nghiêng nón Nghệ giao tình
Quai thao nón thúng ta mình chung đôi
Mời trầu cánh nhạn têm vôi
Em ngân câu hát ru lời thiết tha

Vạn Vân có Bến Thổ Hà
Rượu nồng vôi thắm mặn mà duyên em
Đong đưa câu hát mạn thuyền
Lả lơi yếm thắm, mắt huyền liêu trai

Dao cau mắt sắc mày ngài
Cổ kiêu ba ngấn, má hai đồng tiền
Đuôi gà tóc bỏ nghiêng nghiêng
Thắt lưng thiên lý, áo viền tà năm


Lưng ong, lụa gấm tơ tằm
Dài đuôi con mắt đáng trăm quan tiền
Chàng về Đình Bảng Hội Lim
Có qua Phù Đổng cho em theo cùng

Thuyền Rồng bẻ lái sang sông
Mặt hồ in bóng trăng rằm đôi ta
Trống Quân, Cò Lả hát ca
Giao duyên câu hát đậm đà thêm duyên

Ý tình gởi mảnh trăng nguyên
Ngất ngây niềm nhớ mạn thuyền câu ca
Du Xuân tình thắm chan hòa
Khúc ca Quan Họ ru ta đậm tình

Chàng về giã hội Bắc Ninh
Để em câu hát tang tình sớm trưa
Sông Dâu một chuyến đò đưa
Gởi Người Quan Họ câu thơ gọi là.


Xuân Mai

Friday, November 25, 2011

HÀ NỘI MƯA BAY


Hà Nội mù sương
Ta lang thang về trên con phố
Những cây hoa sữa nở bên đường

Chiều Hồ Gươm
Mưa giăng giăng buồn đan mây tím
Tiếng chân người nhẹ bước bên em

Đi một vòng con phố
Tiếng nhạc vàng đâu đó
Mưa bụi mờ trên mắt mi em

Ta bước vào quán vắng
Ly cà phê đen đắng
Nghe tâm hồn cô lắng dịu êm

Nhẹ cầm tay.
Hôn lên môi lòng nghe bối rối
Ôi thang âm vang vọng một đời

Nhìn hạt mưa rơi rơi
Đọng trên tóc rối
Nghe như tình gọi tiếng yêu em

Lạc vào đêm
Không gian xanh vòng tay ân ái
Nghe xôn xao âm hưởng tuyệt vời

Từ làn môi yêu thương
Nhẹ như sương khói
Nghe tơ lòng quyện tiếng mưa rơi.

Đường Cổ Ngư
sương thu về giăng mây tím
Phố Nguyễn Du gót nhỏ tình mềm

Giọt cà phê long lanh mùi hương hoa sữa
Anh thì thầm gọi tiếng yêu em

Xuân Mai

TÌNH CA MÙA ĐÔNG


Một buổi sáng mùa đông
Anh đội mưa xuống phố
Thăm em, người em nhỏ
Trong góc nhớ cuộc đời
Cơn mưa dài không dứt
Như nỗi nhớ thương ai
Đôi môi hồng đốm lửa
Hong tình ấm đôi vai

Mắt em hạt sương mai
Rơi rớt những đêm dài
Nỗi buồn như thế kỷ
Cưu mang tấm hình hài
Ta cho nhau ấm áp
Trong bão tố cuộc đời
Tìm nhau từng hơi thở
Trong tiếng đàn chơi vơi

Mắt em buồn xa xôi
Đơm tình nồng chăn gối
Anh làm trăng khuya đợi
Mịt mùng cánh sao rơi
Mái tóc huyền buông lơi
Ngón gầy đan tóc rối
Đôi môi hông vô tội
Em uống cạn hồn tôi  

Áo hồng tuôn trên vai
Lụa chảy muốt đêm dài
Vòng tay tròn gối chặt
Trong nhịp thở luân hồi
Ta đưa nhau vào mộng
Bằng điệu nhạc mê cung
Những đường tơ huyền diệu
Quyện muôn tiếng tơ trùng

Em nghe gì không em?
Rả rích tiếng mưa đêm
Giọt mềm vào chân tóc
Nghe hạnh phúc gọi tên
Em mơ gì không em?
Trong giấc ngủ thần tiên
Nụ mai vàng chớm nở
Anh hôn cánh nhung mềm
Em ngủ đi em ngoan
Anh gẩy những cung đàn
Đưa em vào cõi mộng
Cho tình tràn xuân sang

Xuân Mai

Thursday, November 24, 2011

LỐI VỀ

                                                         
                                                           Lối về, mỏi cánh chim di
Chiều đông giá buốt lòng đi không đành
Ngập ngừng bước nhỏ loanh quanh
Môi hồng đốm lửa ngún tình chân phương
Đồi cao dốc núi mù sương
Ai gieo nỗi nhớ sầu thương gọi chiều
Hạt huyền ấp ủ thương yêu
Mây giăng đỉnh núi ráng chiều sắc pha
Trăng thu bóng mát chiều tà
Hồn thơ, ý nhạc chén trà tri âm
Đêm khuya thắp nén hương trầm
Rượu nồng uống cạn môi hồng men say
Ru em em ngủ cho say
Hương yêu dạt dào ru ngày tháng trôi
Yêu em yêu cả cuộc đời
Đôi vầng nhật nguyệt trên vai cánh trần
Cùng em lên đỉnh phù vân
Xôn xao mắt biếc tần ngần hạt ngâu
Nẻo về hun hút đêm sâu
Dấu yêu gói trọn mi sầu khép ngoan
 Hương đêm tỏa ngát không gian
Anh say cung nhạc trên ngàn phím tơ
Đưa em về tận cõi mơ
Anh nghe âm hưởng đêm thơ gọi về

Xuân Mai

Tuesday, November 22, 2011

GIẤC MỘNG HUYỀN


Người về trong giấc chiêm bao
Ta nghe tiếng gọi rơi vào hư không
Chân mây mặt nước khôn cùng
Cõi Thơ vô tận Cõi Lòng giao thoa

Đêm thu dưới bóng trăng ngà
Đồi cao phố núi sương pha dáng huyền
Đắm mình sâu chốn tịnh yên
Ta nghe sóng động về miền non cao

Đêm mơ dòng suối ngọt ngào
Trăng sao đồi núi tiêu dao đất trời
Ta đi trọn kiếp con người
Mai về nguồn cội với đôi chân trần

Hai tay chắp cánh phù vân
Trời cao đất rộng đưa tình về đâu
Sông Ngân  bắc một nhịp cầu
Cánh chim Ô Thước gọi nhau bạt ngàn

Ta nằm nghe giọt tình tan
Đêm chưa về sáng mơ màng nhân duyên
Mênh mang trong giấc mộng huyền
Ngỡ như làn tóc thâu đêm rối bời.

Đêm mơ từng nét môi cười
Kề bên gối mộng ru người trăm năm
Đêm Thơ  nghe tiếng hồ cầm
Ô hay ! Cõi Mộng hay nằm chiêm bao.

Xuân Mai

Monday, November 21, 2011

LỜI GỌI BIỂN VẮNG


Chiều vàng rơi vạt nắng
Nằm vắt ngang lưng đồi
Mặt trời đang chìm khuất
Biển vắng em đợi ai?

Trùng dương xô dậy sóng
Tung áo lụa bay
Vầng trăng non vừa nhú
Nấp sau làn mây
Con sóng nhỏ soải dạt vào bờ
Bầy hải âu vỗ cánh
Theo dấu chân chim về
Bờ đại dương xanh ngát

Gọi mãi anh ở đâu
Mà chỉ thấy mênh mông
Bát ngát một màu hư không

Xuân Mai

EM LÀ THƠ


Bởi vì em là thơ
Nên Anh là cánh gió
Em là hoa Mắc Cở
Chớm nở giữa hồn anh
Em là con chim xanh
Tung tăng trên luống cỏ
Hót ca đùa trong gió
Bay lượn khắp trời mây

Em là hồn mê say
Đưa anh vào Cõi Biếc
Trớ trêu đời oan nghiệt
Xui cánh gió dập vùi
Anh xin làm kiếp dơi
Trong đêm dài mê hoặc
Yêu em tâm từ mặc
Khi lá vội xa cành

Em là ánh trăng thanh
Treo trên cành lộc biếc
Em là hương thanh khiết
Lan tỏa khắp vườn yêu
Anh từ cõi hoang liêu
Yêu em buồn mặc khải
Anh làm trăng khuya đợi
Ru giấc ngủ em ngoan

Em là giọt sương tan
Lung linh trên ngọn cỏ
Anh là chim bói cá
Hôn nhẹ hạt sương mai
Đâu là Cõi Thiên Thai
Cho tình thơ diễm lệ
Khi giọt sầu nhân thế
Nhỏ xuống nặng bờ vai

Trăng từ cội nguyên khai
Đón em về trong nắng
Ru tình về Cõi Lặng
Thơ về Cõi Riêng Ai?
Em là cánh sao mai
Cho mộng ước đêm dài
Anh là sao Bc Đẩu
Ru tình đến nghìn sau.

Xuân Mai 

ĐỢI MONG


Em mong ngày nắng
Em đợi ngày mưa
Những chiều trống vắng
Đêm dài đong đưa

Từng ngày xa cách
Bao niềm ước mơ
Trải lòng đêm trắng
Vui buồn câu thơ

Anh đến bên đời
Nụ cười rạng rỡ
Tình đến như mơ
Yêu em tình cờ

Anh là cơn gió
Thổi xuống thềm hoa
Thương người em nhỏ
Yêu anh thật thà

Một chiều thu nắng
Tình đến trong ta  
Phương trời lãng bạt
Mây giăng hiền hòa

Anh từ đâu đến
Như ngọn hải đăng
Em là ốc đảo
Miệt mài dấu chân

Em về hong tóc
Đong những buồn vui
Đời như sóng nổi

Đưa tình ra khơi

Anh về chốn cũ
Có nắng vàng reo
Có khu vườn nhỏ
Yêu em mĩ miều.


Xuân Mai


Sunday, November 20, 2011

DẶN DÒ


Có ai đi giữa đời em
Thì xin giữ mối tình duyên cho cùng
Đừng như cá chậu chim lồng
Để mưa giăng mắc lạnh lùng cho nhau

Yêu em đêm ngắn tình sâu
Men yêu dốc cạn nhịp cầu tri âm
Để cho hoa trái nảy mầm
Thì đừng để vết lăn trầm cho nhau

Yêu em giấc ngủ chìm sâu
Duyên thơ đằm thắm mi sầu khép ngoan
Đừng cho lỡ nhịp cung đàn
Kẻo đêm tóc rối ngỡ ngàng nhìn nhau

Yêu em yêu đến nghìn sau
Vì trong duyên kiếp nhuộm mầu ái ân
Yêu em như thể một lần
Để mai thức dậy biết mình còn yêu


Xuân Mai

Saturday, November 19, 2011

CÕI MÙ KHƠI


Phải chi giấc ngủ hiền hòa
Phải chi con nước cuốn ta giữa dòng
Một mình ở giữa trời không
Như là những nhánh rong trong biển chiều

Phải chi là đám rong rêu
Nằm bên ghềnh đá lêu bêu sóng cồn
Hay làm sỏi đá trùng dương
Nằm nghe sóng vỗ lăn tròn biển khơi

Phải chi là cánh sao rơi
Về nơi vô tận đất trời hoang vu
Như chim Âu cõi sương mù
Vỗ tung đôi cánh thiên thu miệt mài

Trên vai mang nặng hình hài
Như con ốc biển mang hoài nỗi đau
Nổi trôi trong cuộc bể dâu
Một đời tiều tụy thương đau khóc cười

Trong ta một Cõi Mù Khơi
Loay hoay trong những khoang đời nắng mưa
Mảng thuyền theo sóng đong đưa
Lênh đênh dòng nước vực bờ rong rêu

Để cho ngày tháng tiêu điều
Đêm nằm dõi mộng tin yêu bẽ bàng
Lạc vào chốn cũ lang thang
Phố đêm ủ ngọn đèn vàng âm u

Ta như trong cõi sương mù
Tìm người trong mộng phiêu du hình hài


Xuân Mai

CÁT BỤI MÙ SA


Ta ngồi ngẫm chuyện đã qua
Những gì còn mất xót xa bồi hồi
Tận cùng trong Cõi Riêng Tôi
Có hai dòng lệ chia đôi nhánh buồn

Cõi anh thăm thẳm chiều buông
Cõi em thinh lặng tiếng chuông vọng về
Cõi tình đắm đuối đê mê
Chợt nghe tê tái não nề lòng ta

Thời gian lặng lẽ trôi qua
Người trong mộng tưởng cách xa phương nào?
Chập chùng cánh mộng bay cao
Chiêm bao hội thoại xiết bao muộn màng

Ừ thôi, giọt vỡ tình tan
Trăm năm hóa kiếp đá vàng thiên thu
Ta đi lạc chốn xa mù
Khai tâm đốn ngộ trùng tu nẻo vời

Con đường thiên lý mù khơi
Thoảng nghe từng chiếc lá rơi vào hồn
Cửa nào mở lối muôn phương
Cho ta rong bước nhẹ buông vai gầy

Giờ xin từ giã thơ ngây
Bước chân lận đận cù quay một vòng
Con đường nhân thế long đong
Ta như hạt bụi trong vòng Càn Khôn

Đôi vai nặng gánh vuông tròn!

Xuân Mai

BÊN BỜ LẬN ĐẬN


Trăm năm giấc mộng vuông tròn
Một đời tận tụy nhưng còn si mê
Đã ai quên được lối về?
Để ta lần bước chân quê miệt mài

Giọt buồn nhỏ xuống đôi vai
Bước chân xa lạ hình hài sắc không
Trăm năm cát bụi trần hồng
Phải chăng duyên kiếp đã nhầm chiêm bao?

Yêu thương mở lối bước vào
Đường mây hội tụ quyện vào duyên tơ
Tình ta một khoảng trời mơ
Bên bờ lận đận tiếng thơ vọng buồn.

Mạch sầu như suối trào tuôn
Trong ta thác đổ từ nguồn hoang vu
Tình như chiếc lá thiên thu
Bay đi về cõi sương mù hóa tan

Xuân Mai

Friday, November 18, 2011

TRĂNG SÁNG VƯỜN MƠ


Ra vườn mở cửa ngắm trăng
Sáng soi vành vạnh một vầng kim âu
Xa xưa Chức Nữ về đâu
Để chim Ô Thước bắc cầu sông Tương

Ngưu Lang mê mải dặm trường
Hỏi thăm chú Cuội vẽ đường thung thăng
Đêm Rằm người Ngọc tắm trăng
Thẹn thùng chi chốn cung hằng lẻ loi

Trăng cao vòi vọi ngút trời
Cuội đi đâu vắng Cuội ngồi gốc đa
Hằng Nga rũ áo Tiên Sa
Cành vàng lá ngọc thiên hà sao băng

Ai lên cùng quẳng Cô Hằng
Để ai giặt lụa đêm trăng mơ màng
Hỏi người gác quế thềm lan
Vườn khuya mắc sợi tơ vàng lung linh

Ngắm trăng ngồi hát một mình
Ai giăng mắc sợi tơ tình vấn vương
Trăng suông sáng tỏ đôi đường
Tiếng con hạc trắng kêu sương vọng về

Vườn Trăng rụng cánh Sao Khuê.
Sao Hôm đứng đợi Trăng về non cao
Sao Mai năm cánh nằm sầu
Trăng ơi có đợi chờ nhau cuối trời?

Xuân Mai

Thursday, November 17, 2011

YÊU EM NÊN MỚI PHẢI LÒNG


Tơ tình lãng đãng bay cao
Nhẹ như sương khói bay vào áo em
Chút tình vương vấn làm quen
Để mây tô thắm hương duyên mặn mà

Gió vờn làn tóc thoảng qua
Dịu dàng hương bưởi bông hoa trắng ngần
Để Anh ngơ ngẩn cô mình
Chiếc khăn mỏ quạ cái quần lĩnh đen

Mắt huyền vành nón nghiêng nghiêng
Cổ kiêu yếm thắm đeo kiềng vàng xinh
Long lanh ánh mắt hữu tình
Lời ăn ý ở duyên mình đậm sâu

Anh xin giải yếm bắc cầu
Thắt lưng anh buộc nghìn câu tang tình
Năm tà viền áo lụa xanh
Lưng ong đào lý một nhành Mẫu Đơn


Sen hồng tỏa ngát hương thơm
Khói hương bạch lạp tiếng chuông ngân hồi
Sân chùa hạt nắng vàng rơi
Gót son bước nhẹ dấu hài mũi cong

Duyên em tơ tưởng tấc lòng
Dài đuôi con mắt đáng trăm quan tiền
Qua đình mái ngói nghiêng nghiêng
Cái Ô che đủ khoang thuyền đôi ta

Yêu em Cô Tấm mặn mà.
Để em dệt gấm thêu hoa cho chàng
Anh về mua nhiễu Tam Giang
Để em vấn tóc khoe chàng lưng ong

Yêu em nên mới phải lòng.


Xuân Mai

Tuesday, November 15, 2011

NHƯ GIỌT SƯƠNG MAI



Ngập ngừng bước nhỏ loanh quanh
Em đi tìm lại nửa mình đánh rơi
Bỗng dưng giây phút ngậm ngùi
Chạnh lòng đi giữa nhịp đời buồn tênh


Chợt nghe tiếng gọi bên mình
Phút giây tỉnh thức thật gần mà xa
Dòng người thác lũ quanh ta
Mà sao như thể riêng ta với mình


Vời trông đường phố lung linh
Dáng ai lầm lũi bước chân vô tình
Em về sâu cõi lặng thinh
Nằm nghe trăn trở dấu tình chân phương


Đêm khuya dòng tóc trôi buồn
Nửa bờ mộng mị sầu buông tơ chùng
Ngọn dài ngọn ngắn mông lung
Có ai đếm được sầu đong tơ lòng?


Nằm nghe giọt vỡ hư không
Tan vào mây khói lịm trong hình hài
Em nghe từng giọt sương mai
Nhỏ trên mái tóc chảy dài đêm suông.


Xuân Mai

NGHÌN THU ÁO TÍM

                                                    
                                                       Em ơi ! Chẳng tiếc gì nhau
Nghìn thu áo tím một bầu hư không
Yêu nhau một sáng trời hồng
Một rừng lá đổ búp măng ngọc ngà

Phải lòng ánh mắt thiết tha
Phải chăng nỗi nhớ mặn mà yêu em
Hương thơm suối tóc nhung mềm
Nụ cười nửa miệng trái tim thật thà

Ngọt ngào điệu hát dân ca
Nghe câu Quan Họ thấm tà áo nâu
Đêm thu trăng sáng bắc cầu
Cho nàng dệt mộng thả sầu tương tư

Người về tiếng hát hồ như
Âm giai tiết điệu thiên thu đá vàng
Hạc hồng vỗ cánh bay ngang
Chắp đôi cánh mỏng cùng chàng phiêu du

Ta đi trong cõi sương mù
Rừng phong lá đổ mịt mù dấu chân
Nương vai khoác áo phong trần
Thảo nguyên lợp lối đan cành thu sang

Trèo lên đồi dốc mơ màng
Chiều thu chín đỏ mênh mang lũng hồng
Heo may ngọn gió sầu đông
Thả cho làn tóc bềnh bồng cuốn trôi

Xuân Mai

KHÚC THU VÀNG


 
                                                                 
Thu vàng sợi nắng trên cây
Heo may lành lạnh lá bay lìa cành
Sương thu lãng đãng tơ mành
Từng đàn én lượn mong manh mây trời
Bướm vàng tung cánh lả lơi
Lá khô xào xạc trên đồi cỏ êm
Thu vàng vạt nắng chiều nghiêng
Dáng em thơ thẩn mắt huyền liêu trai
Mây trôi sóng nước u hoài
Lối mòn hoang dại bóng nai qua thềm
Vườn xưa cỏ mướt nhung êm
Hoa vàng mấy độ sương mềm ướt vai
Áo em xông ướp hình hài
Hương thơm làn tóc nắng mai lụa là
Dòng thời gian một thoáng qua
Mắt nâu ngày ấy đượm pha nét buồn


Cõi lòng thổn thức vấn vương
Hương thu quyến rũ khơi nguồn thi ca
Dòng thơ êm ái mượt mà
Rừng thu óng ả ai là thi nhân ?
Câu thơ nét bút họa vần
Thấy người đồng điệu tri âm mới là!
Cung đàn tiết điệu hòa ca
Đường tơ sóng nhạc biết là về đâu.
Mênh mang khúc nhạc tơ sầu
Vườn khuya sáo trúc quyện câu tâm tình
Ý thơ bàng bạc trời xanh
Long lanh mắt ngọc duyên tình đắm say
Vàng Thu trăng ngủ trong mây
Hương đêm suối tóc ngất ngây dòng huyền
Cung đàn hoà tiếng ru êm
Cho say mái tóc cho mềm dòng thơ.
Thu ơi! Thu đến bao giờ?
Thu sang mời gọi hương thơ người về.
Xuân Mai