Thursday, September 29, 2011

LỤC BÁT CHO EM


DẠ LAN


Đêm khuya dưới ánh trăng ngà
Hỏi người đồng điệu xuân qua mấy lần?
Mai vàng rớt hạt tình xuân
Trăm năm liệu có một lần cùng nhau

YÊU EM

Yêu em nguyệt tận đêm tàn
Tình xuân bất tận không gian một bầu
Yêu em yêu đến nghìn sau
Cho anh đi lại từ đầu yêu em


GÓC ĐÊM

Yêu em yêu cả chỗ nằm
Gối chăn còn thoảng hương nồng còn say
Nụ tình ấm áp đôi tay
Chao ôi! Nỗi nhớ đong đầy góc đêm!

Xuân Mai

MẶT NƯỚC CHÂN MÂY



Ta về Ta lại tìm Ta
       Từ trong thiên cổ chính Ta là Mình" 
 
    *   *   *

Ơ kìa! Mặt nước chân mây
Chim bay cá lặn cù quay đất trời
Ta như đứng giữa mù khơi
Lênh đênh sóng nổi, dòng đời hư vô

Không gian tím lặng như tờ
Dường như sóng cuộn gọi bờ sông trăng
Bến nào dừng giữa đêm tăm
Cho ta soi bóng trăm năm kiếp người

Nắng mưa xuôi ngược dòng đời
Tâm tư lòng rối bời bời nỗi đau
Nhọc nhằn trong cuộc bể dâu
Hỏi xem thế sự cơ cầu mà chi

Đến đi tìm được những gì
Mà sao vọng tưởng cũng vì chiêm bao
Cho ta dòng suối ngọt ngào
Tình Xuân bắt tận đi vào Cõi Thơ

Xuân Mai

Thursday, September 22, 2011

HỒN NHIÊN



Nụ cười trong sáng hồn nhiên
Y như tự tánh thiên nhiên hiện bày
Em như hoa gạo trên cây
Thoảng hương trong gió chao bay ngát lòng

Em như hơi thở ấm nồng
Như hơi sương đọng trên đồng cỏ non
Vô ưu giọt nước lăn tròn
Long lanh hạt nắng hòa tan sắc màu

Ta nhìn vạt nắng qua mau
Thấy em hiện hữu trong câu ân tình
Thấy ta ngồi giữa trời xanh
Thấy hai như một ý tình giao thoa

Em ngồi hát dưới cội hoa
La đà cánh bướm bay qua mượn lời
Khúc ca Bèo Giạt Mây Trôi
Chừng như tiếng gọi giữa đời phù du

Em ngồi thả tóc thiên thu
Trái tim Bồ Tát rất ư dịu dàng
Hỏi xem làn gió bay ngang
Có nghe giao động tình chàng lãng du?


Xuân Mai

HOA TÂM



Quán thân tự tại an nhiên
Soi gương nhật nguyệt giác duyên Bồ Đề
Sông sâu bến đục bờ mê
Ai đi ai ở sông mê cát lầm

Cuộc đời như những nhánh sông
Mây trôi bèo nổi theo giòng nước xuôi
Soi gương đối cảnh đối người
Hoa tâm niệm Phật về nơi an bình.


Xuân Mai

Monday, September 19, 2011

DẠ KHÚC THƠ




Nỗi buồn chí chết trong ta
Xin làm hòn cuội lăn qua dốc buồn
Cõi em thăm thẳm chiều buông
Có đôi dòng lệ khơi nguồn từ tâm


Gối thơ ủ chỗ em nằm
Mà sao giấc mộng trăm năm chưa về?
Ru tình vào cõi chân quê
Tìm trong cổ tích người về chiêm bao


Ru em câu hát ngọt ngào
Cho tròn giấc ngủ đi vào Cõi Thơ
Ru cho tháng đợi năm chờ
Du tình cõi mộng đêm mơ ngút ngàn


Ru em, em ngủ cho ngoan
Trăng sao rớt rụng giữa ngàn sương mai
Ru em con mắt dặm dài
Cho em say giấc ngủ vùi trong mơ


Xuân Mai

Sunday, September 18, 2011

GIẤC MỘNG HUYỀN



Người về trong giấc chiêm bao
Ta nghe tiếng gọi rơi vào hư không
Chân mây mặt nước khôn cùng
Cõi Thơ vô tận Cõi Lòng giao thoa

Đêm thu dưới bóng trăng ngà
Đồi cao phố núi sương pha dáng huyền
Đắm mình sâu cõi tịnh yên
Ta nghe sóng động về miền non cao

Đêm mơ dòng suối ngọt ngào
Trăng sao đồi núi tiêu dao dất trời
Ta đi trọn kiếp con người
Mai về nguồn cội với đôi chân trần

Hai tay chắp cánh phù vân
Non cao đất rộng đưa tình về đâu
Sông Ngân gẫy một nhịp cầu
Cánh chim Ô Thước gọi nhau bạt ngàn

Ta nằm nghe giọt tình tan
Đêm chưa về sáng ngỡ ngàng nhân duyên
Mênh mang trong giấc mộng huyền
Ngỡ như làn tóc thâu đêm rối bời.

Đêm mơ từng nét môi cười
Kề bên gối mộng ru người trăm năm
Mơ ai hơi hướm chỗ nằm
Ô hay ! Cõi Mộng Ta nằm chiêm bao.


Xuân Mai

Tuesday, September 13, 2011

CÕI MƠ



Như làn mây anh từ đâu lại
Giọt nắng vàng em đợi nghìn xưa
Ủ tình từ cội trăng mơ
Yêu anh từ độ đêm thơ nhuốm tình
Em say đắm cung đàn nhịp phách
Ngẩn ngơ anh ánh mắt làn môi
Thương em yếm thắm lụa ngời
Ru ta khúc hát thuở thời thanh xuân
Ánh mắt ấy theo anh vào mộng
Nửa miệng cười trăng động thềm lan
Cho anh áo lụa khăn vàng
Hương thơm suối tóc nồng nàn ấp yêu

Uyên Ương Khúc, tình reo trong nắng
Yếm lụa đào trải mộng trinh nguyên
Êm như cánh bướm vườn tiên
Nhẹ đôi cánh mỏng về miền hư vô



Xuân Mai

Wednesday, September 7, 2011

ÁO TRẮNG



Tiếng ve dóng rả trưa hè
Con đường phượng đỏ người về qua sông
Cô em áo trắng như lòng
Tay ôm tập vở mắt đong hồn đầy

Nón bài thơ thả tóc mây
Em đi guốc mộc vai gầy dáng thon
Hàng me xanh lá rợp đường
Gốc si già đó con đường tình ta

Áo em tơ óng lụa là
Trong làn gió thổi hai tà áo bay
Phượng hồng rộn rã trao tay
Bài thơ nét chứ còn đầy mực thơm
 
 

Áo em trắng cả con đường
Hoa sao rơi rụng cài vương tóc thề
Ta ngồi ngắt ngọn tiểu khê
Cuộn thành chiếc nhẫn chân quê làm quà

Nắng hồng đợi bước em qua
Từ ngày em đến nét hoa tươi cười
Môi hồng rạng rỡ tinh khôi
Để ta thao thức đêm dài nhớ mong

Em tôi áo trắng như lòng
Tình trong như sợi nắng hồng ban mai
Yêu em guốc mộc đường dài
Để ta dong ruổi đợi người trăm năm

Xuân Mai

Tuesday, September 6, 2011

CÕI LẶNG YÊN


Tôi về trong cõi riêng tôi
Cõi trăng khuya đợi tôi ngồi với Thơ
Cõi lòng nghe tiếng ầu ơ
Nghe như giọt lệ trong mơ tìm về

Trải hồn rét mướt ủ ê
Tiếng yêu thương gọi người về đêm tăm
Thơ ơi! ủ chỗ tôi nằm
Những đêm trăng khuyết lạnh căm hồn đầy

Chập chùng những thoáng mây bay
Ngả nghiêng sóng vỗ mê say vọng bờ
Tiếng lòng vọng lại tiếng thơ
Nghe như tiếng gió gọi bờ vực sâu

Đêm trăng sáng thuở ban đầu
Làm sao thắp lại mắt sao một thời
Nhìn trời tìm cánh sao rơi
Cõi tôi hoang lạnh núi đồi hoang vu

Đêm trăng khuất nẻo mây mù
Hỏi người trong mộng thiên thu là gì
Tình như những nhánh sông đi
Để cho tiếng hót chim di gọi đàn

Đêm khuya trong giấc mơ màng
Giật mình tỉnh giấc ngỡ ngàng niềm đau
Sông trăng ai có bắc cầu
Thì xin nối một nhịp cầu tri âm.

Xuân Mai

DÕI MỘNG



Mơ hồ cánh mộng người thương
Nằm nghe nhịp thở vấn vương tơ sầu
Từng ngày nắng tắt qua mau
Để đêm thao thức mắt sâu dặm dài

Phải chi là cánh sao mai
Chân trời góc bể tìm ai cuối trời
Bình minh rạng rỡ muôn nơi
Sương bay về núi sao rơi cuối ghềnh

Nằm đây nghĩ quẩn nghĩ quanh
Dư âm tiếng gọi nghe tình gần xa
Chạnh lòng một thoáng hương qua
Dường như tình đến trong ta vỗ về

Xuân Mai



Monday, September 5, 2011

DÒNG SÔNG LỊCH SỬ


Đệ Nhất Đà Giang, Sông nước ơi!
Dòng sông lịch sử của muôn đời
Thác đổ từ trời cao hùng vĩ
Non xanh chót vót mấy trùng khơi

Tây Bắc núi đồi thăm thẳm sâu
Dòng sông như dải lụa bắc cầu
Thả xuống vực sâu qua ghềnh thác
Nhũ đá cheo leo đủ sắc màu

Từng phiến thạch chồng lớp lớp đan
Bàn tay tạo hóa lợp không gian
Che khoảng trời hồng mây giăng tím
Sóng vỗ trùng dương điệp điệp ngàn

Nước đổ thượng nguồn xuống vực sâu
Như con rồng cuộn sóng phi lao
Như con tuấn mã băng đồi núi
Vượt suối qua sông sóng phủ đầu

Uốn lượn kênh đào chảy ra sông
Trăm con thác đổ cuốn theo giòng
Lai Châu sơn thủy hang thạch động
Phiến đá đề thơ Vịnh Non Sông

Lê Lợi dừng chân Thủy Mộ Quan
Kiếm khắc trên bia đá lời vàng
Chắn giữ biên thùy xoay vận nước
Đà Giang thủy chiến trận âm vang

Núi Tản Sông Đà nước cuốn dâng
Sơn Tinh lừng lững vẫn oai hùng
Ngất ngưởng ngang tàng mây trêu gió
Thuỷ Tinh cuồng thét nộ biển Đông

Sấm động trời gầm chuyển núi sông
Mang theo cung bậc thái dương hồng
Vó ngựa sa trường xoay vận nước
Nghìn xưa vang vọng những thang âm

Trái núi hoang vu mọc giữa trời
Từng pho mộ cổ đứng chơi vơi
Điều gì bí ẩn trong hang núi
Mộc Châu Sơn mộ táng bao đời?

Gió lộng sông cuồng non nước thiêng
Thác Bờ Mường Lễ đỉnh non yên
Khúc khuỷu chông gai không ngại khó
Bến Vua, bia đá dựng đề tên.

Nhâm Tý Thuận Thiên tạc bút hoa
Đà Giang nghịch lữ khúc sông Đà
Thủy Điện Sơn La qua dòng sống
Thủy triều lên xuống bãi Tiên Sa

Vực đá xoáy ngầm con nước trôi
Chiếc thuyền tam bản vượt trùng khơi
Như chàng kỵ mã trên lưng ngựa
Lướt bể trèo mương kênh thác ngòi

Xẻ núi băng rừng đem chiến công
Dòng sông hoang dã ngả muôn trùng
Bà Đền hương khói Nàng Công Chúa

Lên Núi Tản Viên, Đỉnh Hà Nông
Ẩn hiện sương mờ, nắng Phật lên
Trong thung lũng núi những nàng tiên
Tung tăng nhẩy múa nô đùa hát
Rực rỡ xiêm y xuống mạn thuyền

Dọc bến Sông Đà, qua Sơn La
Phù Yên, Đá Đỏ bến Hồng Hà
Hợp lưu dòng nước thâu hai nhánh
Quyện đất phù sa chảy hài hòa

Uốn lượn hai nguồn sông nước thiêng
Đỏ lam hỗn hợp khói hương huyền
Nghìn năm văn hiến soi kim cổ
Văn Lang, Âu Lạc Giống Rồng Tiên

Lịch sử theo dòng con nước trôi
Cổ Loa, Giếng Ngọc trải bao đời
Đà Giang sông nước theo truyền thuyết
Nghìn xưa vang vọng tiếng sông ơi!

Xuân Mai

Friday, September 2, 2011

KHÚC ĐÊM



Ru em môi đỏ tình nồng
Trái tim mẫn cảm tiếng lòng giao thoa
Ru em đêm trắng ngọc ngà
Lưng ong nước rượu phiến ngà mơn man

Ru tình tình ngủ cho ngoan
Anh ru em ngủ mộng tràn ái ân
Vòng tay âu yếm ân cần
Môi thơm nguyệt quế tình xuân chan hòa

Ngón hồng chảy muốt xương da
Búp non nẩy lộc nét hoa rạng ngời
Tóc mây ủ ngát hồn tôi
Ru em nâng giấc mộng đời xênh xang

Đêm thơ gẩy tiếng tơ đàn
Cung thương hòa điệu ngút ngàn ý thơ
Ru tình tình đẹp như mơ
Ru em giấc ngủ đợi chờ trăm năm.

Xuân Mai


CÁI BUỒN



Cái buồn gõ cửa đêm qua
Phòng không chiếc bóng ác tà bủa vây
Đêm nằm tâm động buồn lay
Nghe trong hơi thở cơn say mê chiều

Cái buồn buồn hắt buồn hiu
Trong từng khoảnh khắc tiêu điều xót xa
Giật mình trong một sát na
Thấy em thánh thiện đi qua cõi buồn

Xuân Mai

Thursday, September 1, 2011

NHỮNG ĐOẢN THƠ RỜI



SAY THƠ

Say với thơ lòng say với ai
Tình ta rong ruổi núi sông dài
Tình như mây trắng bay trong gió
Cõi mộng người thơ bỏ mặc ai


HOA NẮNG

Em ngồi chải tóc phù vân
Để cho hoa nắng tan dần trong sương
Anh ngồi đón gió mười phương
Hong cho dòng tóc thơm hương tình nồng.

SAO KHUYA

Đêm khuya thức giấc mơ màng
Tìm người trong mộng cưu mang hình hài
Lòng chờ những cánh sao mai
Sao hôm rớt rụng u hoài nỗi mong.


DẠ HƯƠNG

Đêm thơ mái tóc toả hương
Sóng tình dào dạt yêu thương vỗ về
Ru tình vào tận bến Mê
Đào Nguyên mở lối đường về Thiên Thai


TÓC MÂY

Anh về dòng tóc chia hai
Nửa che áo mỏng nửa cài dư hương
Nửa theo anh cuối con đường
Nửa về ủ mộng sầu tương tư lòng


Xuân Mai