Wednesday, August 31, 2011

XUÔI MIỀN HẬU GIANG




Dòng sông con nước lững lờ
Ai về Cao Lãnh đánh đò qua sông
Bạc Liêu Châu Đốc Gò Công
Hà Tiên Phú Quốc xuôi dòng Cửu Long
Ai về qua chín nhánh sông
Nước xanh như ngọc nắng hồng ngọn cau
Sớm mai giăng lưới thả câu
Chiều về nấu cá canh rau ngọt bùi
Ra vườn hái giậu mồng tơi
Cua đồng, cá chép nướng trui đút lò
Mênh mông sông nước câu hò
Hai mùa lúa chín ấm no ruộng đồng
Trái cây chôm chóc nhãn lồng
Mãng cầu, măng cụt, bưởi, bòng, khóm, chanh
Sầu riêng, mít nghệ, cam sành
Thanh long, vú sữa, soài xanh, thanh trà



Ruộng đồng bát ngát bao la
Nghe hương lúa mới trăm hoa sắc màu
Ao nhà thơm nức hương cau
Qua còn lạch nhỏ bắc cầu khỉ treo
Quê tôi bên mái tranh nghèo
Hai mùa mưa nắng liêu xiêu xóm chài
Dòng sông nước chảy chia hai
Thuyền đò xuôi ngược tiếng ai khoan hò
Ngọt ngào điệu hát đong đưa
Tiếng cô lái đò chở khách qua sông
Bà ba tấm áo nâu sồng
Khăn quàng quấn cổ khua trăng nước đầy




Mái chèo mặt nước chân mây
Mồ hôi thấm áo má hây hây hồng
Mắt sau vành nón thẹn thùng
Thấy người đồng điệu đem lòng muốn ưa
Giọng hò khúc hát gió đưa
Thấy con cá lội liệng xô máng thuyền
Phải chăng nên nợ ba duyên
Thì xin kết bạn thề nguyền dưới mưa
Ví dầu tình bậu muốn thưa
Bậu thương bậu nhớ cho vừa lòng ai
Đàn Bầu thao thức canh hai
Tiếng tơ thánh thót cho người say sưa



Đồng bằng nước mặn phèn chua
Ai thương thì ở ai chưa thì đừng
Ai về qua những nhánh sông
Thia lia quen chậu vợ chồng quen hơi
Ai về thăm lại quê tôi
Dòng sông lau lách nổi trôi lục bình
Quanh co con nước hữu tình
Dừa nghiêng bóng ngả đượm tình nước non
Quê nghèo giữ tấm lòng son
Làng thôn lối xóm mỏi mòn ngóng trông
Ai đi xin chớ đèo bồng
Ai về tắm một dòng sông quê mình
Hậu Giang sông nước hữu tình.
Xuân Mai

Tuesday, August 30, 2011

CHÙM THƠ LỤC BÁT



GỐI MỘNG

Nhìn về một cõi xa xăm
Đêm khoanh giấc ngủ ruột tằm rối tơ
Em nằm gối mộng ươm mơ
Từ trong tâm thức người thơ trở về

DẤU CHÂN

Quanh co đồi núi chập trùng
Bước chân lãng tử mịt mùng cung mây
Bước nào lưu lạc đến đây
Để in dấu vết tình này thiên thu

NHÂN DUYÊN

Tìm trong khoảnh khắc luân hồi
Có em đi giữa đời tôi kiếp nào
Cội nguồn đi ngược lên cao
Có ai biết được cõi nào nhân duyên

DƯỜNG NHƯ

Có ai đi nhẹ vào đời
Cho tôi nhặt được nụ cười trong mơ
Có ai ru nhẹ hồn thơ
Cho tôi tiếng nhạc đêm mơ dáng huyền

GỢI NHỚ

Tình như sương khói hoàng hôn
Trong ta gợi nhớ vấn vương tơ lòng
Tình tan vào cõi hư không
Cho ta ngắm dải mây hồng cuốn trôi

Xuân Mai




Monday, August 29, 2011

CHÂN NHƯ



Xưa kia dưới cội mai già
Anh say bóng nguyệt thiền trà tâm kinh
Em về nhặt lá sân đình
Vẳng nghe tiếng mõ vô thanh vọng về

Vàng thu lá rụng song khe
Trăng vờn bóng nước, rùa về nghe kinh
Trầm hương quyện khói xây thành
Hạt sương lay động nửa vành trăng nghiêng

Lung linh hiện hóa biến thiên
Hạt huyền rơi rụng về miền hư vô
Chiều rơi nguyệt đọng trang thơ
Tiếng kêu hoàng hạc trên bờ sông Thương

Ngẩng trông ráng nắng tà dương
Chân mây mặt nước vô thường mảy may
Lập lòe cánh bướm lượn bay
Mai vàng chớm nở cánh gầy run run

Anh về thắp đỉnh trầm hương
Quán soi nhật nguyệt mười phương pháp mầu
Em về vớt mảnh trăng thâu
Soi gương mặt nước nhiệm mầu Chân Như

Xuân Mai



Thursday, August 25, 2011

PHÁP THÂN


Thân tứ đại Tâm vô quái ngại
Ánh dương soi khắp cõi khôn cùng
Khởi từ vô thủy vô chung
Ý duyên tan hợp trong vòng sát na
Xác thân vọng tưởng mê lòa
Bến mê bờ giác trong ta huyễn mầu
Chân Tâm sáng rỡ ngọc châu
Quán soi liễu ngộ pháp mầu Kim Cang
 Gương trong ngọc sáng rỡ ràng
Như Như bản thể từ quang một bầu
Nhất Tâm không vướng vọng cầu
Lời kinh Bát Nhã nhiệm mầu Chân Không
"Án-ma-ni Bát-di-hồng"*
Như Lai diệu lý khai tâm giác bờ
Quán thân tự tại Nam Mô
Con thuyền Bát Nhã đến bờ Chân Như.

Xuân Mai

* Ôi! Ngoc sáng ở Liên Hoa Tâm!"

Tuesday, August 23, 2011

TRÈO LÊN TRÁI NÚI THIÊN THAI



Trèo lên trái núi Thiên Thai
Hát câu Quan Họ, ca bài Hát Ru
Lá vàng xao xác cuối Thu
Trăng non chót vót gió ru cội già

Cho người dệt gấm thêu hoa
Đôi chim loan phượng ríu ra đầu cành
Anh say yếm thắm cô mình
Lơ thơ dải lụa tơ tình trúc mai

Lim dim con mắt dậm dài
Hàng mi cong vút nụ cười thật xinh
Đường lên Quán Dốc gập ghềnh
Muốn ăn mơ chín thì lần rừng mai

Trèo lên dốc núi Thiên Thai
Hát Xoan Hát Ghẹo hỏi ai chung tình
Còn duyên Anh với cô mình
Hết duyên cô đứng đầu đình đợi ai?


Xuân Mai

Monday, August 22, 2011

CÓ EM



Có ai nhặt được nụ cười
Trong mơ đánh mất sự đời đa đoan
Có ai ủ được nắng vàng
Nhỡ đêm khuya lạnh cầm bàn tay run


Có ai chở nắng hoàng hôn
Chở mưa tháng hạ, chở hồn sương mai
Để ta xông ướp hình hài
Để em mãi mãi làm người thi nhân


Cõi Ta xa bỗng nên gần
Hóa thân là một chính Mình là Ta
Có em hiện hữu như là
Trong ta hơi thở mặn mà có em.


Xuân Mai

MẸ RU



Trăng rằm tháng bảy Vu Lan
Lên cao vành vạnh gió ngàn vi vu
Thả hồn nghe nhẹ Tiếng Thu
Đèn khêu hai ngọn tiếng ru à ời


Ru hời tiếng Mẹ buông lơi
Võng đưa kĩu kịt nhịp đời đong đưa
Liếp nghèo bên mái tranh thưa
Nỉ non tiếng dể xa đưa vọng buồn


Trăng tròn mẹ hát ru con
Ru sâu mái tóc ru mòn đường kim
Ru con ngủ giấc bình yên
Lời ru của Mẹ ru quên nhọc nhằn




Xuân Mai

Tuesday, August 16, 2011

TRĂNG RẰM



Trăng rằm toả sáng không gian
Vu Lan tháng Bảy, thu sang trước thềm
Mảnh trăng vằng vặc thâu đêm
Ngọc lan thơm ngát cành mềm ướt vai

Trầm hương xông ướp hình hài
Tóc mây thả ngọn trăng cài ánh tơ
Đêm nay trăng sáng vườn mơ
Nhớ anh câu hát vu vơ giọng buồn

Chùng lòng những sợi tơ vương
Ai đem trăng sáng về ươm tơ lòng
Bầu trời sao mọc mênh mông
Ước gì hái được trong vòng tay ôm

Em như một đoá vô thường
Từ vô lượng kiếp về nương hình hài
Trăng Rằm sáng cả vườn ai?
Để em thổn thức u hoài nỗi mong

Phải chi em dải mây hồng
Bay trên đỉnh núi hòa cùng ánh trăng
Em mơ tít tận cung Hằng
Ngồi xem chú Cuội đu trăng bắc cầu

Trời bày tháng Bảy mưa ngâu
Để cho mây trắng giăng sầu muôn phương
Em về một nhớ hai thương
Để cho đêm trắng thả hồn thơ bay

Anh về hụt hẫng đôi tay
Nhìn con trăng tỏ bóng cây ngô đồng
Phương trời viễn mộng ngóng trông
Để em thơ thẩn bóng trăng trắng ngà

Xuân Mai



Sunday, August 14, 2011

CÓ AI


Có ai bên cạnh cuộc đời
Cho em giấc ngủ nụ cười trong mơ
Có ai nhặt được câu thơ
Để em gối mộng nằm chờ trăng lên

Có ai đi giữa miếu đền
Cho em thắp ngọn bình yên cho người
Có ai nhặt được hồn tôi
Thì xin giữ lấy tình người chân phương


Xuân Mai

RONG RÊU



Tình đi về cõi thiên thu
Để ai ở lại huyễn mù xác thân
Ai đang lê gót phong trần
Để cho gió cuốn, mưa vần vũ quay

Ai đi về cõi chân mây
Có nghe tiếng hạc gọi bầy trong sương
Để ai rong ruổi dặm trường
Bước chân cao thấp nỗi buồn nào quên

Ai về trên đỉnh bình yên
Thả cho tan hết muộn phiền cuốn trôi
Ai đi xây giấc mộng đời
Quay về Cõi Tạm kiếp người trùng tu


 Xuân Mai

Saturday, August 13, 2011

TRÚC XINH



Trúc xinh ai ví như là
Mẫu người quân tử, nếp nhà trượng phu
Mai lan cúc trúc hồ như
Đứng trong thiên hạ kể như "nòi tình"

Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh, em đứng một mình cũng xinh
Thương anh con mắt hữu tình
Ý ăn nết ở Ta Mình xứng đôi

Thương em ánh mắt môi cười
Cái duyên hạnh ngộ, trúc mai bạn cùng
Sớm chiều đứng ngóng ngồi trông
Nhớ ai thơ thẩn hoài mong tháng ngày?

Thu về một thoáng heo may
Dạo chơi Vườn Trúc đắm say hồn chiều
Trúc vàng lả ngọn liêu xiêu
Trúc xanh rợp lối yêu kiều thướt tha

Ta đi trong nắng chiều tà
Làn môi sóng mắt mượt mà nhung êm
Con đường hoa nắng không tên
Suối reo róc rách cỏ mềm chân đưa

 

Hồn em trong gió làm thơ
Dạo con đường trúc mộng mơ cùng chàng
Nhìn đàn cá lội thênh thang
Nhìn anh ngắm chú rùa vàng chưa quen

Chiều rơi vạt nắng qua thềm
Để em ru khúc tình mềm trong ta
Gió đưa cành trúc la đà
Đan bàn tay nhỏ em qua lối về

Chiều tàn sợi nắng vàng hoe
Em mang tơ óng về se giấc nồng
Anh về mơ một dòng sông
Thả trôi con nước bềnh bồng sắc hoa.

Xuân Mai










Tuesday, August 9, 2011

LỤC BÁT RỜI

 


NHỊP GÕ HƯ VÔ

Nằm nghe nhịp gõ hư vô
Niềm đau chất ngất tiếng thơ thở dài
Trong ta nguyên vẹn hình hài
Mà nghe tâm động rớt ngoài khoang tim


TÌM MỘNG


Không mong có vẫn đi tìm
Bên bờ mộng mị một thiên sử tình
Bình minh lại đến bình minh
Xây bao nhiêu mộng là tình bấy nhiêu


DUYÊN THƠ

Xin cho nhau một nụ cười
Một bàn tay ấm một lời thiết tha
Nhỡ mai tình có chia xa
Thì xin giữ chút mặn mà làm duyên


GIỌT LONG LANH

Thôi thì như giọt sương tan
Hay giọt nước mắt thấm tràn bờ mi
Tình như váng rượu lưu ly
Đọng trong đáy cốc tiếc gì đâu em


CON TINH

Con tinh đứng ở bên ngoài
Thấy em thánh thiện giữa đời phù du
Thấy ta giam chốn ngục tù
Đem lòng sân hận oán thù thế gian.


Xuân Mai

Monday, August 8, 2011

TIẾNG HÒ TRÊN SÔNG MÃ




Ai về qua Bến Hàm Rồng
Đi con đò dọc ngược dòng sông trôi
Thiên nhiên phong cảnh núi đồi
Dạt dào cảm xúc tiếng ai khoan hò

Quanh co những chuyến đò đưa
Ngược xuôi sông Mã tiếng hò dô la
Thác ghềnh đổ xuống vực xa
Nhìn dòng nước chảy xiết qua Thác Nghè

Nhấp nhô mầm đá rạch khe
Chèo xuôi chống đỡ thuyền bè qua sông
Tay chèo bẻ lái thuyền chông
Như con tuấn mã trên dòng nước trôi

Sào sâu đẩy lạch đò xuôi
Chông chênh mặt nước tiếng ai khoan hò
Thuận buồm xuôi gió nước to
Đầu thuyền mũi lái nhịp hò ca vang

Hát Dô giai điệu nhịp nhàng
Nhịp đôi nhịp đuổi sóng tan vỡ bờ
Mê say câu hát điệu hò
Quên đi mệt nhọc nắng mưa hiểm nghèo


 
Lên ghềnh xuống thác gieo leo
Gặp mùa nước thấp thuyền neo cát ngầm
Hò rằng Tát cạn biển đông
Đưa vai gánh vác thuyền không lên bờ

Kéo thuyền điệu hát đò đưa
Trên dòng sông Mã thuyền vừa buông neo
Thoắt tay khua động mái chèo
Con thuyền rời bến mang theo câu hò

Lênh đênh một chiếc thuyền hoa
Ai hò lỗi nhịp thì ra kéo đò
Thuyền anh mắc cạn trên bờ
Xin em dải yếm buộc đò kéo dây

Thuyền anh đã kéo lên đây
Xin em dải lụa làm dây kéo thuyền.

Xuân Mai

Friday, August 5, 2011

TƠ SẦU



Em là con nhện giăng tơ
Anh con cuốn chiếu dạt bờ sông trôi
Nhện giăng tơ bắt sao trời
Tơ bao nhiêu mối để rơi ánh vàng?
Giọt sương đọng lại chưa tan
Sợi tơ vàng óng mênh mang nỗi sầu
Nhện buồn nhện bỏ đi đâu?
Để cho cuốn chiếu cuộn sầu tương tư
Thu mình giấc ngủ thiên thu
Mặc cho gió cuốn huyễn mù xác thân
Nhện giăng tơ đã bao lần?
Để cho cuốn chiếu nợ nần cuốn đi!!!!
Xuân Mai

TRĂNG MƠ



Mảnh trăng mơ khuất đã lâu
Mối tình là một nghìn câu vô tình
Nhìn sao, sao chiếu lung linh
Nhìn cây xác lá lìa cành ngẩn ngơ

Ru tình, tình ủ trăng mơ
Nằm nghe sao rụng trên bờ sông Tương
Ngọc lan tỏa ngát thơm hương
Tiếng con hạc trắng tìm đường non mai

Giọt sầu nặng trĩu đôi vai
Giọt khô mái tóc hình hài sắc không
Giọt buồn khoả lấp không trung
Giọt sương mai đọng mênh mông cõi bờ

Ru tình, tình ngủ trong mơ
Nghìn sau lau lách dạt bờ sông trôi
Người đi muôn dặm nẻo vời
Người còn để lại nụ cười thoáng qua

Cõi lòng gợn sóng âm ba
Giọt sương Cam Lộ đưa ta về nguồn
Ru tình về cõi chân phương
Trăm năm tình sẽ về nguồn suối reo

Ru ta một áng mây chiều
Tàn thu lá rụng tiêu điều hoàng hôn
Ru ai bóng mát tâm hồn
Ru ta giấc ngủ trăng tròn Mẹ Ru.

Xuân Mai

Wednesday, August 3, 2011

CÁI BỐNG


Cái bống là cái bống bang
Mẹ bống yêu bống, bống càng làm thơ
Làm thơ, bống dệt ước mơ
Tuổi thơ khôn lớn sớm trưa cửa nhà
Trông trời trông đất trông xa
Trông mưa tháng hạ, trông ra bốn mùa
Trông ngày đổi nắng thay mưa
Ruộng xanh tốt mạ, chóng trưa mẹ về

Cái bống là cái bống quê
Mẹ ru bống ngủ con đê đầu làng
Mẹ bồng mẹ bế bống bang
Mẹ ru bống ngủ, mẹ mang ra đồng
Bống nằm gối rạ ven sông
Mẹ đi cắt cỏ ngoài đồng trâu ăn
Mẹ về bắt cá nấu canh
Mẹ vùi khoai nướng bên quanh lửa hồng

Mẹ ru cái bống nằm trong
Cái mơn nằm giữa, cái nông nằm ngoài
Mẹ còn quang gánh chợ mai
Mẹ ru bống ngủ kẻo ai gọi đò
Trăng tròn bống ngủ cho no
Mai kia bống lớn mẹ nhờ cậy trông

Mẹ ru cái bống nằm trong
Ngủ ngoan bống nhé! Mẹ bồng bống đây
Bống bồng mẹ bế trên tay
Ngủ ngoan bống nhé! Mai này bống ngoan

Cái bống là cái bống bang!


Xuân Mai

RỒNG TIÊN


 
 "RỒNG TIÊN hội tụ Trời Nam
TRĂM CON LẠC VIỆT nên non nước này"



Đỉnh Nghĩa Lĩnh Vua Hùng lập quốc
Đất Phong Châu mở nước Văn Lang
Khai sơn phá thạch
Bốn bể dọc ngang
Tung hoành khắp cõi
Trời Nam dựng cờ

Lạc Long Quân Mẹ Âu Cơ
Trăm Con Lạc Việt dựng bờ non sông
Vẻ vang nòi giống Tiên Rồng
Lĩnh Nam Ngũ Lĩnh Lạc Hồng đắp xây

Trống đồng Ngọc Lũ
Bách Việt xưa nay
Con Hồng cháu Lạc nắm tay đồng lòng
Thề nguyền đánh đuổi ngoại xâm
Giang sơn bờ cõi non sông đắp bồi

Quê nhà một mảnh trăng soi
Tình quê chan chứa một lời sắt son
Nước non non nước vuông tròn!
Còn trời còn đất còn non nước này.

Xuân Mai

Monday, August 1, 2011

TRỜI ĐẤT HƯ HUYỀN



Bây chừ kẻ ở người đi
Bây chừ một thoáng tình si mất rồi
Ngẩn ngơ ánh mắt làn môi
Yêu đương chất ngất cũng vùi nhớ thương

Bây chừ nắng có còn vương
Tóc mây trong gió mắt buồn kiêu sa
Dáng em tha thướt ngọc ngà
Để ai ngơ ngẩn nhìn tà áo bay

Thôi thì gió cuốn heo may
Vàng Thu trăng rụng trên cây ngô đồng
Bão lòng xoáy cả hư không
Mặc cho sóng gió bão bùng ra khơi



Bây chừ mắt biếc hổ ngươi
Nói năng chi cũng là lời chia xa
Cõi Người như thể Cõi Ta
Chi mô lạ rứa, răng mà trẽn trơ!

Thôi em ! Một chút tình thơ
Gởi mây theo gió vực ngờ cuốn trôi
Lệ trào mặn chát trên môi
Ôi chao ! Rứa cũng là lời thủy chung!

Dấu âm ba thấy lạnh lùng
Chập chờn kỷ niệm hương nồng tóc tơ
Trời buồn trời cũng giả lơ
Niềm đau dĩ vãng chi mô bấy chầy

Rứa mà giai điệu chưa khuây
Cung tơ lỗi nhịp trời đày vấn vương
Cảm chi những nỗi đoạn trường
Mười Thương trắc trở trăm đường đớn đau



Mây trôi nước cuốn qua cầu
Lấy câu khảng khái chia nhau tấc lòng
Mần răng trời đọa trời trồng?
Biết mô mà gỡ tơ lòng xốn xang

Nói chi dạ đá gan vàng
Lòng nghe ốt dột bẽ bàng như ri
Nam Ai khúc hát tình si
Đò trăng có đợi ai đi ai về?

Thuyền tình rẽ bến bên tê
Bên ni sông vắng người về Nam Giao
Đêm trăng giọng hát ngọt ngào
Tiếng cô gái Huế xôn xao cõi lòng

Ai về nắng đục mưa trong
Vàng son một thuở sen hồng đôi môi
Chắt chiu chi một nụ cười
Thả bay trong gió tình thôi cũng là!

Ta về Ta lại tìm Ta
Nghìn Thu thuở trước chính Ta là Mình
Vô duyên cái giống hữu tình !
Trách chi con Tạo, số mình kém duyên

Ô hay ! Trời Đất hư huyền!

Xuân Mai



TÌNH XA




Gặp gỡ làm chi yêu dấu ơi!
Trăm năm cát bụi dấu chân người
Chỗ ngồi quen thuộc nay xa vắng
Để lại sầu vương một cõi tôi 

Những lúc xa nhau mỏi mòn trông
Mỗi bước chân đi mỗi chạnh lòng
Ngước mặt nhìn trời mây trắng quá
Ánh mắt chao lòng, em đợi mong 

Khoảnh khắc giao thần ta có nhau
Trăm nghìn con sóng vỗ bạc đầu
Dọc đường gió bụi, ai sương gió
Giữa cuộc trần gian ai bể dâu 

Ngày tháng đong đưa chuyện áo cơm
Mây mưa bão tố ngập khoang hồn
Mảng đời phiêu bạt trong sương gió
Mỏi gót phong trần mơ viễn phương 
Mỏi cánh vai xuôi gánh nợ đời
Giang hồ rong ruổi kiếp rong chơi
Thong dong phố núi mây cùng gió
Chén rượu đầy vơi em với tôi 

Xếp lại hành trang bước lãng du
Đôi chân cát bụi chốn xa mù
Về xuôi con nước theo dòng chảy
Cùng với em làm mây viễn du 


Xuân Mai


XUÂN VỀ TRONG MẮT EM




Anh chở xuân về trong mắt em
Cho tia nắng ấm sợi tơ mềm
Bình minh rạng rỡ trăm hoa thắm
Lộc biếc đâm chồi nắng mới lên

Ta hát bài Hương Ca đón Xuân
Duyên thơ hò hẹn đã bao lần
Để cho mắt biếc hồng đôi má
Nhỏ giọt xuân nồng thêm ý duyên

Những phím tơ chùng gieo ý thơ
Hương thơm làn tóc ủ đôi bờ
Chừng như nốt nhạc vờn trong nắng
Rớt xuống hồ tan theo sóng thơ

Em thấy bầu trời xanh rất cao
Nghe trong làn gió thổi ngọt ngào
Dường như ánh mắt huyền tâm sự
Giọt nắng tinh cầu duyên mới trao

Giăng mắc khung trời bao ước mơ
Duyên tơ tô thắm một chiều thơ
Xuân tươi én liệng trong màu nắng
Thả tóc mây bồng theo gió đưa

Môi thắm tình em rất ngọt ngào
Như cành lộc biếc nắng xôn xao
Hương Xuân gió quyện trong tà áo
Để đón Anh về đôi mắt sao.

Xuân Mai